Chương trước
Chương sau
Khoảng một thời thần sau, đám người Tiên Dược Đảo chủ quay về khu vực Cao Lãng, hắn dẫn đám người tham quan xong một lượt, bây giờ thì đi quay trở về.
Cao Lãng chú ý đến sắc mặt mọi người, Tiên Dược Đảo chủ cùng với Tô Vũ vẫn cười nói vui vẻ, Triệu Cơ gương mặt như sương lạnh, trong khi đó phía sau bọn hắn Vân Hi biểu cảm rất phong phú, giống như một người bên ngoài vừa xem xong kịch vui.
Trong lòng đối với đám người tò mò vì nội dung bọn hắn nói chuyện, Cao Lãng sắc mặt không thay đổi tiến đến chào hỏi.
" Cao Lãng công tử cảm thấy đám linh dược này như thế nào? Xung quanh đây đều là linh dược tích lũy được của Tiên Dược Đảo suốt hơn một trăm năm qua, được chúng ta đem xuống gieo trồng tiếp tục sinh trưởng."
Tiên Dược Đảo chủ ân cần nói.
Linh dược hoang dại sau khi bị thu thập, không còn chất dinh dưỡng hấp thu, bên ngoài dù để bao lâu, niên hạn của nó sẽ không thể nào tăng trưởng.
Linh dược tuy được bọn hắn suy tính ra niên hạn hàng chục năm, hàng trăm năm, . . . Nhưng kỳ thực ra chỉ là cách tính khi linh dược tự nhiên phát triển mà thôi.
Chỉ cần có chất dinh dưỡng đủ tốt, linh khí dồi dào, bề ngoài linh dược tuy niên hạn là hàng trăm năm, nhưng thực chất tuổi thọ thật sự của nó chỉ mới hơn mười năm.
" Linh dược xung quanh đây được chăm sóc vô cùng kỹ lưỡng." Cao Lãng cảm thán.
" Cây nào cây nấy đều xanh trưởng mơn mởn, kích thước của nó so với linh dược phát triển ngoài tự nhiên còn lớn hơn gấp hai lần. Ta chỉ có một điều thắc mắc?"
" Cao Lãng công tử có gì thắc mắc, xin cứ việc nói ra."
Tiên Dược Đảo chủ cười nói.
" Những linh dược quý hiếm như thế này, bình thường xung quanh đều có yêu thú bảo vệ. Không chỉ là vì bản chất linh dược hấp dẫn yêu thú, mà còn là trong quá trình hai bên sống cùng nhau, yêu thú đó bản thân nó có thể tiết ra một chất khiến linh dược càng thêm khoẻ mạnh."
Cao Lãng bình tĩnh nói:
" Vậy nhưng xung quanh đây nhiều linh dược như vậy, không có yêu thú bên cạnh, ta cảm giác bọn nó còn phát triển khoẻ mạnh hơn. Điều đó không giống như mô tả."
" Xem ra Cao Lãng công tử đối với linh dược không phải là không có hiểu biết."
Tiên Dược Đảo chủ cười nói.
" Là ta hay đi săn giết yêu thú, thu thập linh dược ngoài tự nhiên, thế nên hiểu biết những thứ căn bản này." Cao Lãng đáp lại.
" Những thứ Cao Lãng công tử vừa nói đều chính xác. Chỉ là những thứ yêu thú tiết ra chăm sóc cho linh dược, đều bị bọn ta thay thế bằng đồ vật khác." Tiên Dược Đảo chủ nói.
" Không biết là vật gì?" Triệu Cơ hỏi, khẽ liếc sang Cao Lãng.
Ban nãy nói chuyện với Tiên Dược Đảo chủ, nàng lại không chú ý đến chuyện này, không nghĩ đến lại bị Cao Lãng tìm ra.
Đây rất có thể là bí mật để Tiên Dược Đảo phát triển mạnh mẽ trong thời gian gần đây.
" Điều này phải cảm tạ đến Tô Vũ lão sư." Tiên Dược Đảo chủ liếc mắt nói.
Tô Vũ chỉ hơi mỉm cười, đầu hơi cúi ra hiệu một chút.
" Tô Vũ lão sư sáng chế ra một loại thuốc giúp sinh trưởng cho linh dược càng thêm dồi dào, dù cho không cần đến yêu thú bên cạnh, linh dược vẫn có thể phát triển mạnh mẽ, thậm chí còn phát triển mạnh mẽ hơn trước." Tiên Dược Đảo chủ hưng phấn nói.
" Hắn dùng thuốc kích thích." Tử Văn bên trong nhổ nước bọt:
" Thuốc kích thích tuy có thể khiến linh dược tăng trưởng mạnh, độ sinh tồn cao, nhưng chất dinh dưỡng của nó không theo kịp, dễ bị xói mòn, dùng quá liều linh dược còn có thể sản sinh chất độc hại. Mấy cây linh dược xung quanh đây bị phế phần lớn rồi."
" Nếu đã thế ngươi càng phải thu thập hết đống linh dược này, để tránh nó tuồn ra bên ngoài gây hại cho người khác. Đây là một việc công đức không nhẹ." Tử Văn nói.
Tuy nhiên vẫn còn một điều Tử Văn chưa nói, là thuốc kích thích nếu dùng đúng liều và điều độ, linh dược sẽ không xảy ra vấn đề như vậy, mà ngày càng thêm phát triển.
Tất nhiên nhìn đống linh dược xanh mơn mởn xung quanh, đều rơi vào trường hợp Tử Văn chưa nói ra.
Tô Vũ cũng không phải tên ngu ngốc dùng thuốc kích thích bừa bãi như vậy.
" Ồ."
Cao Lãng lạnh nhạt đáp lại, hắn vốn chẳng quan tâm lời Tử Văn nói là thật hay giả. Dù sao đám linh dược này đều bị tên khốn Tử Văn cầm đi, Cao Lãng có được dùng đâu mà biết.
Nhân lúc đoàn người kéo nhau đi ra ngoài, Cao Lang ghé sát Vân Hi, nhẹ giọng hỏi:" Ta bỏ lỡ chuyện gì thú vị sao?"
Vân Hi bàn tay khẽ che miệng, cẩn thận chú ý mọi người xung quanh không để ý hai bọn hắn, mới nhẹ giọng nói:
" Tiên Dược Đảo chủ muốn Triệu Cơ tiểu thư phải chấp nhận mối hôn sự giữa nàng với Nhi tử hắn. Đồng thời tỏ thái độ Tiên Dược Đảo toàn lực ủng hộ Tô Vũ, Triệu Cơ nếu không đồng ý sẽ bị cô lập."
" Thái độ của nàng thế nào?" Cao Lãng hỏi.
" Tất nhiên là không đồng ý rồi, ngươi nhìn sắc mặt của nàng là biết. Ngay cả Triệu Gia thúc ép nàng còn bị nàng kéo dài ra thêm một năm, ngươi nghĩ một kẻ người ngoài có thể đe doạ được nàng sao?" Vân Hi cười hỏi lại.
" Cũng phải."
Cao Lãng gật đầu, Triệu Cơ đôi khi tính cách quá cường thế, muốn một người như vậy khuất phục bằng vài câu nói là không thể nào.
" Ta cảm thấy ngươi với nàng khá hợp nhau, ngươi có thể tự mình tiến cử một phen." Tử Văn chọc ghẹo.
" Sóng gió phủ đời trai, tương lai nhờ nhà vợ. Chỉ cần có nàng sau lưng hỗ trợ, ngươi có thể không cần phải lo việc gì hết, mọi chuyện đều được nàng lo từ A đến Z. Thậm chí là cả Dong Binh Công Hội sắp xây dựng, bước tiến khởi đầu cũng dễ dàng hơn."
" Tuy Công hội ngươi xây dựng cho chúng ta là một ý kiến không tồi." Tử Văn lẩm bẩm:
" Nhưng chúng ta thiếu rất nhiều người chủ chốt, mà muốn bồi dưỡng người thì cần rất nhiều thời gian, không thể nào so được với các thế lực khác đã có sẵn nhiều người cho bọn hắn sử dụng."
" Một thế lực có nhiều tổ hợp như vậy, tai vách mạch rừng, ngươi chỉ cần có một động thái, đám người phía sau bọn hắn đều biết thông tin. Dong Binh Công Hội chưa xây dựng đã có tới người của Triệu Gia, người của Triệu Vy trưởng lão, người của Hợp Hoan Tông người của Địa Cung và thêm chúng ta nữa." Vân Hi phân tích.
" Ngươi chắc hẳn muốn triệt để nắm giữ nó trong lòng bàn tay, chứ không muốn biến nó thành Triệu Gia thứ hai đâu phải không?" Vân Hi hỏi.
" Những điều ngươi nói là đúng, nhưng đó là khi chúng ta chỉ lập nên một thế lực." Cao Lãng nói.
" Ý của ngươi là còn một thế lực nữa sao?" Vân Hi kinh ngạc hỏi lại.
" Dong Binh Công Hội chỉ là một nơi để kiếm tiền cho chúng ta thu thập tài nguyên, phần lớn tài nguyên thu thập được sẽ ném vào một thế lực thứ hai." Cao Lãng âm trầm nói.
" Ta định xây dựng một Tổ chức sát thủ, trái ngược với Dong binh công hội người người hỗn tạp, Tổ chức sát thủ chỉ nhận tinh anh, không nhận người thường, trải qua sống chết mới có thể thu nạp vào."
" Vấn đề này tốt, Tổ chức sát thủ cứ để ta quan lý, chuyện này ta có kinh nghiệm." Vân Hi hưng phấn nói.
" Hiện tại bên ngoài có hai tổ chức sát thủ lớn nhất là Huyết Sát Tông và La Sát Môn. Ta nhất định sẽ đưa cái tổ chức sát thủ này chen chân vào hàng thứ ba, sau đó đạp xuống cả hai bọn hắn."
" Chuyện này còn rất lâu mới tính, ngươi bây giờ giúp ta quản lý Dong Binh Công Hội không cho bọn hắn xâm nhập quá sâu vào cao tầng là tốt rồi." Cao Lãng nói.
Vân Hi trước kia từng thay Vân Gia quản lý cả gia tộc cùng với Minh Châu Thành của hắn. Sau vì chán ghét mà vứt bỏ nó đi, cùng Cao Lãng tiến đến Linh Hoàng Tông. Điều đó đủ thấy Vân Hi không phải kẻ chỉ dậm chân tại chỗ mà tham vọng còn lớn hơn nhiều.
Một mình Vân Gia nhỏ bé không thể giữ nổi hắn.
Với kinh nghiệm trước kia của mình, để Vân Hi làm người quản lý là vô cùng tốt. Tuy nhiên Dong binh công hội không có nhiều tranh đấu, Vân Hi không sớm thì muộn cũng sẽ bỏ cái thế lực này đi.
Vậy nên Cao Lãng mới sớm cho Vân Hi biết cái mục tiêu thứ hai mà hắn gây dựng, để khiến Vân Hi có thêm động lực cùng mục tiêu mới để hoàn thiện.
" Đi tham quan nửa ngày rồi, để người của ta sắp xếp cho các vị chỗ ở. Ta còn có chuyện quan trọng không thể bồi tiếp thêm." Tiên Dược Đảo chủ nói.
" Tốt, ngài xin cứ tự nhiên." Triệu Cơ nói.
" Nếu vậy. . . Đến hai ngày sau, cường giả các thế lực tập trung tại Tiên Dược Đảo, chúng ta sẽ gặp lại." Tiên Dược Đảo chủ cười nói, sau đó liền gọi người sắp xếp, đến dẫn đường cho đám người.
Chỉ một thoáng sau, Tiên Dược Đảo chủ đã bình tĩnh rời đi, để lại ba tên người trên đảo dẫn đường cho đám người bọn hắn.
Tô Vũ trước khi rời đi, còn nở một nụ cười quỷ dị, sau đó mới theo chân một tên rời đi trước.
Cao Lãng sau đó cũng rời đi theo một hướng khác.
Trong khi đó Triệu Cơ cũng rời đi, chỉ là người dẫn đường cho nàng, chính là tên Nhi tử Tiên Dược Đảo chủ bọn hắn gặp lúc trước. Ắt hẳn điều này là do tên Tiên Dược Đảo chủ sắp xếp.
Trước khi bọn hắn chia tách nhau ra, Triệu Cơ lén đưa cho Cao Lãng một quyển trục nhỏ. Bên trong chính là bản đồ Tiên Dược Đảo cùng với vị trí bọn hắn phải xuất hiện tối nay.
Cầm quyển trục trên tay, Cao Lãng sắc mặt nghiêm nghị, xem ra đêm nay không tránh khỏi một trận ác chiến.
Hắn cũng với Vân Hi và A Lôi đi đến khu vực nghỉ ngơi đã được sắp xếp, bên ngoài còn có người trông coi canh gác, xem ra là người của Tiên Dược Đảo đề phòng bọn hắn.
Ba người sắc mặt không có thay đổi gì, lặng lẽ đi vào trong phòng yên tĩnh tu luyện. Khí thế bên trong chầm chậm toả ra đều đặn.
Người bên ngoài nhìn vào bị căn phòng che mất chỉ biết là đang tu luyện chứ căn bản không biết cụ thể ra sao.
. . .
Đến đêm tối, ba bóng người bên trong ba căn phòng đấy giống như u linh bay vút qua căn phòng.
Hình ảnh chỉ hiện lên một cái chớp nhoáng, không có một tiếng động nào, bên ngoài đám hộ vệ không hề hay biết người trong căn phòng này, vừa mới rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.