Chương trước
Chương sau
Cao Lãng vừa dứt lời, đám người im lặng một chút, lập tức Vân Hi hai tay chống bàn đứng thẳng dậy nói:
" Được. Không cần tối nay, ngay bây giờ ta lập tức đi luôn."
" Có dám chắc an toàn ra bên ngoài không?" Cao Lãng mỉm cười hỏi.
" Lãng đệ, ngươi là quá coi thường ta. Yên lặng chờ tin tức từ ta đi." Vân Hi tự tin cười đáp, liền xoay người rời đi.

" Tất cả mọi người tạm thời án binh bất động, chờ đợi Vân Hi đem tình báo về rồi làm việc tiếp theo." Cao Lãng nhẹ giọng nói.
" Tốt." A Lôi và Mao Sơn đồng thời gật đầu, liền xoay người rời đi.
Để lại Cao Lãng một mình trong căn phòng.
Cao Lãng bình tĩnh bước chậm ra bên ngoài, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khoé miệng nở nụ cười nhẹ.
Tùy tiện tìm một tên đệ tử gần đây, đi đến chỗ đại điện tìm Tông chủ Thượng Thanh Tông.
" Mời vào." Ngồi yên tĩnh bên trong đại điện, Tông chủ Thượng Thanh Tông cảm ứng có người đi đến, lập tức mở miệng nói.
Cộc cộc. . .
Tiếng bước chân khẽ vang lên, sau khi nhìn thấy người đến là ai, Tông chủ Thượng Thanh Tông lập tức mỉm cười nói:
" Không biết là vì chuyện gì, mà các hạ lại đích thân đến tìm ta? Là chúng ta thu xếp không chu đáo sao?"
" Không, rất chu đáo." Cao Lãng cười khách sáo đáp lại:
" Ta đến đây là muốn xác nhận lại, nếu giúp Thượng Thanh Tông vượt qua cửa ải này, liệu một nửa số tài nguyên của tông môn sẽ đưa cho bọn ta. Điều đó là thật?"
" Đương nhiên. Mất một nửa gia sản mà giữ được cái mạng này, rất đáng." Tông chủ Thượng Thanh Tông cười nói.
" Vậy tốt, việc này ta sẽ nhận. Chỉ là cần ngài hỗ trợ vài việc." Cao Lãng gật đầu, bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Tông chủ Thượng Thanh Tông nhíu chặt lông mày, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Không phải hắn không muốn hỗ trợ, chỉ là Cao Lãng thực lực quá thấp. Dù cho hắn đeo mặt nạ, Tông chủ Thượng Thanh Tông cũng nhận ra kẻ đang đứng trước mặt hắn còn rất trẻ tuổi.
Vậy một kẻ như thế liệu có thể có sáng kiến gì được cơ chứ?
" Ngươi muốn ta giúp thế nào?" Tông chủ Thượng Thanh Tông chợt đổi giọng, lạnh nhạt nói.
" Ta cần ngài giúp ta sắp xếp cho ta gặp mặt Tông chủ Hắc Dao Tông." Cao Lãng mỉm cười nói ra.
Đối với thái độ của Tông chủ Thượng Thanh Tông, Cao Lãng vốn đã nghĩ đến, nên không lấy gì làm lạ.
" Ngươi muốn gặp hắn làm gì?"
" Việc đấy ngài không cần biết đến nhiều. Dù sao khi hai chúng ta gặp hắn, ngài sẽ sớm biết thôi." Đối với câu hỏi ngạc nhiên kia, Cao Lãng vô cùng bình thản đáp lại.
" Vạn Tông chủ, ngươi chỉ cần giúp ta chuyện này, mối nguy của ngươi đã có thể giảm đi một nửa."
Tông chủ Thượng Thanh Tông không nói chuyện, đôi mắt hắn híp chặt lại, nghiêm túc nhìn lấy Cao Lãng, muốn triệt để tìm ra, rốt cuộc đằng sau chiếc mặt nạ, hắn đang nghĩ gì?
" Tốt. Ta sẽ sắp xếp chuyện này." Tông chủ Thượng Thanh Tông trầm giọng nói ra.
" Cáo từ."
Nghe thấy lời nói này, Cao Lãng mỉm cười thoả mãn, liền xoay người rời đi.
(ー_ー゛)
. . . . . .
Trời tối.
Bên ngoài sơn môn Hắc Dao Tông.
" Vạn Quý, ngươi đang bị trọng thương còn lén lút tới đây, là không sợ ta chém chết ngươi sao?"
Nhìn thấy thân ảnh phía đối diện, Tông chủ Hắc Dao Tông cười lạnh nói.
" Ta tới đây, là vì có người muốn gặp ngươi." Tông chủ Thượng Thanh Tông nhẹ giọng nói, triệt để bỏ mặc lời nói khích tướng kia.
" Ngài là Tông chủ Hắc Dao Tông?" Cao Lãng bước lên một bước, nhẹ giọng hỏi.
" Hừ. Ở đâu ra một tên tiểu quỷ, gặp mặt ta mà còn dám giấu mặt sao?" Nhìn thấy Cao Lãng đeo mặt nạ Tiểu quỷ, Tông chủ Hắc Dao Tông hừ lạnh một tiếng nói ra.
" Ha ha, thất lễ. Đáng tiếc ngài có nói rát cả cổ họng, ta cũng không tháo mặt nạ ra đâu?" Cao Lãng cười nhạt một tiếng, bình tĩnh nói ra.
" Vạn Quý, ngươi lôi hắn đến là chỉ để chọc tức ta thôi sao? Cái trò này của ngươi quá trẻ con rồi đấy." Tông chủ Hắc Dao Tông cười lạnh nói.
" Ta không nhàm chán đến mức đấy đâu." Tông chủ Thượng Thanh Tông buồn bực nói.
Trong lòng cảm thấy im lặng, rốt cuộc tên Nhất Quỷ này có mục đích gì đây?
" Ngài sắp đem tông môn của mình hai tay dâng người ta rồi, việc gì ta phải trò chuyện với người như ngài?" Cao Lãng cười nhạt nói.
" Ồ, vậy ta rất muốn biết ngươi căn cứ từ đâu mà dám nói như vậy." Tông chủ Hắc Dao Tông cười lạnh, giọng nói càng ngày càng trở nên âm trầm.
" Ta hỏi ngài, hai Tông môn Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông, so với Chu Gia tại Bình Dao Thành đều chỉ là mới xây dựng. Đúng chứ?" Cao Lãng cười nói.
" Phải." Tông chủ Hắc Dao Tông gật đầu.
" Điều đó đồng nghĩa với việc tuy hai Tông môn nếu so sánh thực lực lớn hơn Chu Gia, thế nhưng tại đây về tiếng nói, lại không bằng Chu Gia?" Cao Lãng híp mắt.
Hai vị Tông chủ đều giữ im lặng, không nói một lời, ngầm thừa nhận câu nói vừa rồi của Cao Lãng.
" Bình thường Chu Gia chính là lợi dụng cả hai tông môn đối lập với nhau, bản thân luôn giữ vị trí trung gian để có tiếng nói chuyện tại đây. Vì gia chủ Chu Gia biết, Chu Gia không đối phó được với bất kỳ một tông môn nào cả."
" Vậy tại sao lần này hắn lại liên hợp với Hắc Dao Tông để đối phó với Thượng Thanh Tông? Các người không thấy kỳ lạ sao? Hắn chẳng lẽ không sợ sau khi Thượng Thanh Tông bị tiêu diệt, Hắc Dao Tông sẽ quay lại đối phó với Chu Gia sao?"
Nghe thấy lời nói của Cao Lãng, cả hai đồng thời im lặng suy nghĩ, càng nghĩ càng nhận ra khoảng thời gian gần đây, động tác của Chu Gia đều không phù hợp lợi ích của hắn.
" Hắc hắc. Điều đó chỉ có thể nói, Chu Gia gia chủ đã có nắm chắc. Sau khi tiêu diệt Thượng Thanh Tông, liền có con át chủ bài đối phó được với Hắc Dao Tông." Cao Lãng cười lạnh.
" Vậy con át chủ bài đó là gì?" Tông chủ Hắc Giao Tông trầm giọng hỏi, trong lòng cảm thấy âm thầm may mắn.
Nếu không phải Cao Lãng phân tích ra cho hắn, có lẽ hắn hiện giờ vẫn còn u mê không tỉnh mặc cho kẻ khác lợi dụng đâu.
" Ta sao có thể biết được?" Cao Lãng nhún vai lắc đầu nói.
" Mấy cái át chủ bài này a, có quá nhiều. Hoặc là hắn có người giúp đỡ, hoặc là hắn che giấu cảnh giới thật của mình, . . . Nhưng dù là lý do gì đi nữa, tác dụng của nó vẫn là có thể đối phó được với Tông chủ Hắc Dao Tông ngươi."
" Hừ. Nói nhiều như vậy, vẫn chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi." Tông chủ Hắc Dao Tông tuy trong lòng cảm thấy bất an, mặt ngoài vẫn hừ lạnh một tiếng nói ra.
" Tin hay không tùy ngươi. Ta nói nhiều như vậy, suy cho cùng chính là để ngươi và Gia chủ Chu Gia nghi kỵ nhau." Cao Lãng cười nói, vô cùng trực tiếp, không hề có ý định che giấu nào.
" Nếu vậy mục đích của ngươi đã hoàn thành rồi đấy, mời về cho."
" Từ đã nào. Quý Tông chủ đây không muốn tìm ra cách giải quyết hay sao?"
Tuy bị Tông chủ Hắc Dao Tông đuổi đi, Cao Lãng vẫn bình tĩnh nói ra, không hề vội vã.
" Nói."
Tông chủ Hắc Dao Tông trầm giọng, bản thân hắn đang theo tiết tấu của Cao Lãng, hắn đang dần mất kiên nhẫn rồi.
Thật không nghĩ đường đường Linh Đan Cảnh ngũ trọng như hắn lại bị một tên Linh Hải Cảnh bát trọng nói cho không thể phản bác.
Nếu không phải kiêng kỵ Tông chủ Thượng Thanh Tông bên cạnh, hắn đã sớm không nhịn được xuất thủ bắt ép tra hỏi toàn bộ những gì tên đeo mặt nạ Tiểu Quỷ kia muốn nói.
" Hợp tác nha. Đôi bên cùng có lợi." Cao Lãng cười nói.
Nghe thấy thế, Tông chủ Hắc Dao Tông chợt chuyển sang im lặng, sau đó cười lớn.
" Ha ha ha. . ."
" Tiểu tử, Thượng Thanh Tông sắp bị sụp đổ rồi, còn giá trị gì để cho ta hợp tác cơ chứ."
Tông chủ Thượng Thanh Tông vui vẻ nói, hắn lập tức cảm giác quyền chủ động lại trở về tay mình, cảm giác này quả thực rất thoải mái.
" Sao lại không?. . . Như ban đầu ta đã nói, sau khi Thượng Thanh Tông bị sụp đổ, kẻ chiến thắng cuối cùng chỉ có thể là Chu Gia mà thôi."
" Nhưng nếu bây giờ Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông liên hợp nhau đối phó với Chu Gia thì khác. Ngươi có thể khiến cho Chu Gia Gia Chủ phải sớm lôi ra con át chủ bài, khiến thế chủ động đi về bên ta."
" Để rồi sau đó Thượng Thanh Tông và Hắc Dao Tông lại tiếp tục vì chiêu thu đệ tử nơi này mà tiếp tục lại tranh đấu như hồi trước sao? Ngươi thử hỏi Vạn Quý mà xem, để khiến hắn như ngày hôm nay, Hắc Dao Tông đã phải tổn thất nhiều đến mức nào?"
Tông chủ Hắc Dao Tông cười lạnh liên tục, trầm giọng nói ra.
Cao Lãng có chút im lặng không biết nói gì.
Cái tên ngu ngốc này. Là do ngươi ngu xuẩn bị Chu Gia lợi dụng tổn thất đệ tử, bây giờ lôi hết trách nhiệm lên đây là sao?
" Việc đấy ngài yên tâm. Tông chủ Thượng Thanh Tông vốn đã suy nghĩ kỹ rồi, sau khi Chu Gia bị tiêu diệt, ngài ấy sẽ di dời sơn môn. Từ này về sau Bình Dao Thành sẽ chỉ còn mỗi tiếng nói của Hắc Dao Tông mà thôi."
Cao Lãng cố nén xúc động chửi thề, tiếp tục bảo trì vẻ tươi cười nói ra.
" Việc ấy là thật sao?"
Tông chủ Hắc Dao Tông vẻ mặt hoài nghi quay sang hỏi Tông chủ Thượng Thanh Tông.
Sau lưng Cao Lãng, Tông chủ Thượng Thanh Tông mộng bức, hắn nói sẽ di dời sơn môn bao giờ? Lập tức cẩn thận quay sang nhìn Cao Lãng.
Việc này không hề có nằm trong kế hoạch a?
Chỉ là nhìn thấy Cao Lãng bàn tay để sau lưng, ám hiệu hắn giả vờ đồng ý.
Lập tức vẻ mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói ra:" Hừ. Việc ấy tất nhiên là thật. Sau khi trả thù cho Đại Trưởng lão Thượng Thanh Tông, ta sẽ di dời sơn môn."
Được Tông chủ Thượng Thanh Tông xác nhận. Tông chủ Hắc Dao Tông liền yên lòng gật đầu, trong lòng thầm cảm thán.
Vạn Quý lần này có thể coi là rất hung ác a. Di dời sơn môn là việc khó khăn cỡ nào? Ít nhất là bản thân hắn không có quyết tâm làm được việc ấy.
" Ta đồng ý hợp tác. Nói kế hoạch của ngươi đi." Tông chủ Hắc Dao Tông trầm giọng nói.
" Tốt. Tông chủ Hắc Dao Tông quả nhiên đủ sảng khoái, ta tin chỉ cần hai tông môn hợp tác, dù cho Chu Gia gia chủ có át chủ bài như thế nào, cũng không thể đối phó được."
" Ngài yên tâm. Kế hoạch của chúng ta sẽ là như thế này. . . ." Nhìn thấy Tông chủ Hắc Dao Tông dần mất kiên nhẫn, Cao Lãng lập tức cười nói ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.