Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy vẻ mặt không cam lòng cùng uất ức của hắn, Tông chủ Thượng Thanh Tông thở dài một hơi, bình tĩnh nói:
" Sơn Nhi, ngươi là cơ hội duy nhất của Thượng Thanh Tông. Nếu cả bản thân ngươi cũng vứt bỏ cơ hội đó, ngươi chính là tội nhân."
" Nhưng. . ."
Vạn Thanh Sơn vội nói. Chỉ là nhìn thấy Tông chủ Thượng Thanh Tông con mắt trợn lớn, im lặng nhìn hắn, Vạn Thanh Sơn khẽ cúi đầu:
" Phải. . . Phụ thân."
" Tông chủ, bên ngoài xuất hiện bốn người lạ mặt, nói muốn gặp Vạn Thanh Sơn thiếu chủ." Đột nhiên dưới chân núi, một tên đệ tử chạy lên thông báo nói.
" Hình dạng như thế nào?" Nghe thấy thế, Tông chủ Thượng Thanh Tông trong lòng hơi động, chợt hỏi.
" Áo choàng đen trùm kín toàn thân, trên mặt đeo mặt nạ quỷ." Tên đệ tử hồi đáp.
" Bọn hắn đến rồi. Sơn nhi, ngươi đi tiếp đón bọn hắn, tuyệt đối không được thất lễ." Tông chủ Thượng Thanh Tông nhẹ giọng nói.
" Phải. Phụ thân." Vạn Thanh Sơn nhẹ gật đầu, liền cùng tên đệ tử ban nãy đi xuống núi.
Tông chủ Thượng Thanh Tông bình tĩnh nhìn bóng lưng hắn rời đi mà trong lòng buồn lo vô cớ.
Hắn không biết để Vạn Thanh Sơn gia nhập thế lực đó, rốt cuộc là đúng hay sai nữa?
Dù sao Thượng Thanh Tông quá nhỏ, hắn đã cho người điều tra nhưng chưa hề nghe đến một tin tức nào về Địa Cung cả.
Một thế lực có cường giả Nguyên Anh Cảnh, thế nhưng điều tra lâu như vậy rồi mà đến một cái tên của nó mà toàn bộ Bình Dao Thành và các nơi xung quanh cũng không có một ai biết.
Rốt cuộc là do ẩn giấu quá kỹ, hay thế lực này vốn không hề tồn tại? Tên cường giả đó chỉ muốn trêu chọc bọn hắn mà thôi?
Sau cùng Tông chủ Thượng Thanh Tông bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.
Thượng Thanh Tông là do một tay hắn dựng lên, bảo vật nơi này hắn đều nắm rõ, làm gì có thứ gì khiến vị cường giả Nguyên Anh Cảnh ấy động tâm lừa dối bọn hắn chứ?
" Lão đại, tại sao chúng ta không bí mật lẻn vào, mà lại chính diện đi vào, quá lộ liễu đi."
Bên ngoài sơn môn Thượng Thanh Tông, bốn người mặc áo choàng đen đứng chờ ở cổng, Mao Sơn phía sau mặt nạ hỏi.
Bốn người vì không để lộ thân phận, vì thế dùng cách xưng hô khác để giao tiếp với nhau.
Cao Lãng là lão đại, Vân Hi lão nhị, A Lôi lão tam, Mao Sơn lão tứ.
" Lẻn vào cũng được thôi, nhưng chúng ta đến đây mục đích là đưa Vạn Thanh Sơn rời đi. Ít ra cũng phải cho bọn hắn chút mặt mũi." Cao Lãng nhẹ giọng nói.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, cho hắn chút mặt mũi này, thì Vạn Thanh Sơn cũng phải biết điều phối hợp bọn hắn đi.
Dù sao Cao Lãng cũng không thích phiền phức, mọi chuyện giải quyết nhẹ nhàng êm đẹp thì chẳng ai muốn phải động tay động chân cả.
" Tại hạ Vạn Thanh Sơn, thiếu chủ Thượng Thanh Tông. Các vị không biết xưng hô như thế nào?"
Xuống dưới chân núi, Vạn Thanh Sơn lập tức nhận ra đám người Cao Lãng, liền đi đến chào hỏi bọn hắn.
Dù sao ban ngày ban mặt, bốn người mặc áo choàng đen đứng im trước cửa, quả thật quá lộ liễu.
Không nhận ra không được.
" Ta gọi Nhất Quỷ, còn đây là Nhị Quỷ, Tam Quỷ, Tứ Quỷ. Là người của Địa Cung, tiếp đón nhiệm vụ giúp ngươi rời đi nơi này."
Cao Lãng nhẹ nhàng đáp lễ lại, phân biệt giới thiệu từng người.
" Chư vị lấy tên thật đơn giản. . . Mời vào."
Vạn Thanh Sơn mỉm cười khách sáo vào câu, lập tức dẫn người đi vào trong sơn môn.
Đám người Cao Lãng im lặng theo sau lưng hắn, được Vạn Thanh Sơn tiếp đón bên trong phòng khách trò chuyện.
Trước cửa sơn môn, vài tên thám tử rình rập bên ngoài sau khi theo dõi toàn bộ mọi chuyện, lập tức quay về Gia Tộc và Tông môn báo cáo.
Thượng Thanh Tông xuất hiện thế lực bên ngoài tới, rất có thể sẽ nhúng tay vào hỗ trợ cho Thượng Thanh Tông.
Cần nhanh chóng tìm ra biện pháp ứng phó.
(ー_ー゛)
" Các vị, ta vốn không biết Địa Cung như thế nào? Liệu có thể cho ta biết chút thông tin về nơi mình sắp tới không?" Sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người, Vạn Thanh Sơn tự rót cho bọn hắn chén trà cười nói.
Trong căn phòng chỉ có duy nhất năm người mà thôi, không hề có người khác. Để bảo mật lời nói chuyện của bọn hắn.
" Bạch Vô Thường đại nhân không nói gì cho ngươi biết sao?" Cao Lãng ngồi im trên ghế, nhẹ giọng hỏi.
" Ha ha, thật ra ngài ấy ngoài việc nói ta gia nhập Địa Cung, liền không nói thêm gì hết." Vạn Thanh Sơn cười nói.
" Nếu vậy xin thứ lỗi, chúng ta không thể giúp ngươi nói thêm một điều gì về Địa Cung cả, khi đến đó ngươi sẽ tự biết mà thôi." Cao Lãng lắc đầu nói ra.
Hắn không hề có ý định giao tiếp thêm một chút gì hết.
" Ồ. Vậy cũng được, ha ha. . ." Vạn Thanh Sơn cười nói, chỉ là vẻ mặt hơi gượng ép.
Hắn vốn muốn tìm hiểu thêm chút thông tin, đáng tiếc miệng Cao Lãng đóng quá chặt. Không hề có ý định nói thêm gì hết.
Trong suốt cuộc trò chuyện tiếp theo, Vạn Thanh Sơn liên tục nói bóng nói gió bốn người, thế nhưng vẫn không thể giải quyết được gì.
" Vạn Thanh Sơn thiếu chủ, ngươi định bao giờ thì cùng chúng ta rời đi." Thấy nói chuyện đã lâu, Cao Lãng dần mất kiên nhẫn đi thẳng vào chủ đề chính.
Nghe thấy thế, Vạn Thanh Sơn chợt yên lặng thu lại nụ cười, nắm tay hơi siết chặt lại.
" Các ngươi có thể giúp ta giải quyết vấn đề khó khăn của Thượng Thanh Tông được không?" Vạn Thanh Sơn cắn răng nói ra.
" Điều đó là không thể nào." Cao Lãng lắc đầu, giọng nói bình thản:
" Không nói đến thực lực chúng ta chỉ có Linh Hải Cảnh, không thể đối phó được cường giả Linh Đan Cảnh, lại nói việc giúp Thượng Thanh Tông, chúng ta không có lợi ích gì hết."
" Ta có thể cho ngươi một nửa tài nguyên của Thượng Thanh Tông, chỉ cần ngươi đồng ý mời vị cường giả đó quay lại, như thế mọi việc chẳng phải xong sao?" Vạn Thanh Sơn vội vàng nói, vẻ mặt chờ mong.
" Ta có thể nói ngươi suy nghĩ quá đơn giản." Cao Lãng nhẹ giọng nói.
" Không nói đến việc cái giá mời một vị Nguyên Anh Cảnh xuất thủ, cho dù là toàn bộ tài nguyên của cả Thượng Thanh Tông cũng không đủ. Lại nói nếu hắn muốn xuất thủ, cũng sẽ không gọi bọn ta đến đưa ngươi đi."
" Xin lỗi, là ta quá bận lòng." Vạn Thanh Sơn đầu hơi cúi nói.
" Chúng ta cho ngươi ba ngày, sau ba ngày ngươi bắt buộc phải đi cùng chúng ta rời đi Thượng Thanh Tông." Cao Lãng trầm giọng nói.
" Điều đó là không thể nào." Vạn Thanh Sơn nhẹ lắc đầu.
" Ngươi không muốn rời đi?" Cao Lãng nhíu mày, lạnh giọng nói.
" Ý ta không phải như thế." Vạn Thanh Sơn cười khổ.
Nghe giọng nói dường như người phía đối diện hắn còn trẻ, chỉ là khí thế ép người, khiến Vạn Thanh Sơn cảm thấy hơi khó chịu.
" Trước khi ngươi tới đây, chắc hẳn đã điều tra về tình cảnh của Thượng Thanh Tông?" Vạn Thanh Sơn nhẹ giọng hỏi, cẩn thận nhìn hắn.
Nghe thấy thế, Cao Lãng gật đầu, yên lặng nghe hắn nói tiếp.
" Chu Gia và Hắc Dao Tông liên thủ, người của bọn chúng đã sớm vây quanh Thượng Thanh Tông rồi. Chỉ cần ta lộ mặt ra bên ngoài, ắt sẽ bị bọn chúng điên cuồng chém giết." Vạn Thanh Sơn cười khổ nói.
" Các ngươi đi vào lộ liễu như thế, tin tức ắt hẳn đã truyền về chỗ Chu Gia rồi. Thượng Thanh Tông hiện tại, không khác gì một cái lồng chỉ đi vào, mà không đi ra được."
Cao Lãng lông mày nhíu chặt, im lặng suy nghĩ.
Tình cảnh Thượng Thanh Tông hiện giờ còn khó nhằn hơn cả sự tính ban đầu của hắn, trong lòng bất đắc dĩ thở dài.
Xem ra lần này phải xuất chút huyết rồi.
" Chuẩn bị chỗ ở cho bọn ta, sau ba ngày chúng ta sẽ rời đi khỏi đây." Cao Lãng sau một hồi trầm tư, liền nhẹ giọng nói.
" Được. Người đâu?" Vạn Thanh Sơn gật đầu nói, sau đó quát lên.
" Thiếu tông chủ." Một tên nữ đệ tử đi vào, cúi đầu hành lễ.
" Sắp xếp cho ba vị này chỗ nghỉ ngơi. Tuyệt đối không được thất lễ." Vạn Thanh Sơn nhẹ giọng nói ra.
" Phải. Các vị, mời." Tên nữ đệ tử gật đầu nói, liền xoay người dẫn đường.
Cao Lãng không nói chuyện, hắn chậm rãi đứng dậy, liền dẫn đám người theo tên nữ đệ tử rời đi.
Vạn Thanh Sơn thở dài một hơi, liền đi vào trong khu vực đại điện tông môn.
" Phụ thân." Nhìn thấy Tông chủ Thượng Thanh Tông ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, Vạn Thanh Sơn nhẹ giọng nói.
" Chuyện như thế nào?" Tông chủ Thượng Thanh Tông nhẹ mở mắt ra, hỏi.
" Không khả quan."
Vạn Thanh Sơn nhẹ lắc đầu:" Đám người mới đến chỉ là bốn tên Linh Hải Cảnh thực lực, ta thật không hiểu tại sao vị tiền bối ấy lại cử bọn họ đến?"
" Xem ra là vị tiền bối ấy muốn cắt đứt tâm tư của chúng ta. Thượng Thanh Tông xem ra là không thể cứu được." Tông chủ Thượng Thanh Tông thở dài một hơi.
Tầm tình trầm trọng, dường như chỉ trong thời gian ngắn, hắn đã già đi trông thấy.
Nếu như người đến là Linh Đan Cảnh thực lực, ít ra Tông chủ Thượng Thanh Tông còn không đến mức suy sụp như vậy.
" Ta không hiểu, phụ thân? Bọn họ chỉ có Linh Hải Cảnh thực lực, liệu có thể đưa ta an toàn rời đi sao?" Vạn Thanh Sơn nhíu mày nói.
" Thế lực này vô cùng thần bí, ít nhất là chúng ta hoàn toàn không biết gì về nó cả. Ắt hẳn bọn họ sẽ có phương pháp đưa ngươi rời đi."
Tông chủ Thượng Thanh Tông nhẹ giọng nói.
Tuy thế trong lòng lại không mấy tin tưởng.
Xem ra ta phải liều chết sống mái một phen rồi. Ít nhất cũng phải bằng mọi cách đưa Vạn Thanh Sơn an toàn rời đi.
Tông chủ Thượng Thanh Tông trong lòng thầm nghĩ.
Bên trong căn phòng nghỉ ngơi, bốn người tụ họp yên lặng khẽ bàn bạc với nhau.
" Lần này ngươi có sáng kiến gì không?" Vân Hi nhẹ giọng hỏi.
Nếu đưa Vạn Thanh Sơn đi, sẽ không thành vấn đề. Chỉ là điều này yêu cầu hắn phải hoàn toàn phối hợp tin tưởng đám người Cao Lãng.
Chỉ là xem tình cảnh thế này, tin tưởng là không thể nào.
" Vân Hi, ngươi ẩn nặc khí tức tốt nhất, trong đêm nay ra ngoài Thượng Thanh Tông, tìm hiểu cho ta về thế lực Chu Gia và Hắc Dao Tông. Tối mai đem đến cho ta." Sau một hồi suy nghĩ, Cao Lãng nhẹ giọng nói.
" Ngươi định giúp Thượng Thanh Tông tấn công Chu Gia?" A Lôi hơi ngạc nhiên hỏi.
Mục đích ban đầu của Cao Lãng, dường như không phải như vậy.
" Lúc ban đầu là không có ý định giúp. Nhưng một nửa tài nguyên Thượng Thanh Tông, đủ để chúng ta nhúng tay vào." Cao Lãng mỉm cười nói.
" Vậy nếu Thượng Thanh Tông nuốt lời đâu?" Mao Sơn hỏi.
" Vậy thì mời Vô Lão xuất thủ. Giá tiền, là một nửa tài nguyên còn lại của Thượng Thanh Tông."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.