Hạ Tiểu Mễ bước xuống xe, sau khi tạm biệt Khúc Hành và tiêu diệt ngay cái ý nghĩ muốn cùng nó vào nhà rồi mới yên tâm theo chân Hạ Lạp Dương vào trong.
Căn nhà rất đẹp, thiết kế nội thất hiện đại, bla blo, vân vân và mây mây (xin lỗi nha, tác giả lười viết mấy cái đoạn này lắm. với cả hầu hết độc giả cũng lười đọc mấy đoạn này nhỉ ^^).
"Chị Mễ......". Vừa thấy nó, Thôi Hoàng Ân đã nhảy bổ vào nó, rất tự nhiên mà ôm.
Hạ Tiểu Mễ còn chưa định thần gì thì đã bị kéo lại vào lòng người khác. Và người này không ai khác chính là Lương Khúc Hành. Nó giật mình, trợn mắt chui giãy khỏi lòng anh, chất vấn:"Anh làm gì ở đây? Chẳng phải anh vừa mới rời khỏi sao?". Nó dở khóc dở cười
"Ừ, anh đi rồi, nhưng em để quên đồ nên quay lại trả em nè!". Nói rồi, mỉm cười đặt vào tay nó chiếc điện thoại.
Thôi Hoàng Ân rất khó chịu vì không ăn được đậu hũ của nó, đành quay sang trừng mắt với Khúc Hành. Anh rất đỗi tự nhiên mà đáp lại bằng nụ cười đầy sát ý.
"Được rồi, anh đi làm. Em dạy cậu nhóc này, nhớ 'cẩn thận' nhé!". Anh cười nhìn nó, sau đó xoa đầu Thôi Hoàng Ân nhắc nhở, nhấn rất mạnh hai từ "cẩn thận" kia, sau đó mới bước ra ngoài.
"Thằng ôn c...."
BANG
Hạ Tiểu Mễ nhanh tay đấm thẳng mặt cậu trước khi cậu nói tiếp.
Thôi Hoàng Ân ai oán nhìn nó khóc thầm:"Huhu, chị có mới nới cũ, trọng sắc khinh.....sắc. huhuhu!".
Còn về việc học của Thôi Hoàng Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-de-nhat-nu-phu/561788/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.