Cảnh sát Triệu vuốt cằm suy nghĩ:
"Như vậy xem ra, Phạm Tư Hàng cũng là một người nghiện, chỉ là loại ma túy này chuyển hóa rất nhanh, cho nên cho dù bây giờ chúng ta đi bắt anh ta, cũng không có chứng cứ bổ sung."
Hạ Trừng Trừng suy nghĩ một chút, lại hỏi:
DTV
"Hay là tìm một người thay thế."
Cảnh sát Triệu nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng ngời, lấy hai bình thuốc ma túy từ trong túi ra.
"Đây là do tôi lấy được từ đồng nghiệp ở đại đội chống ma túy vào hai ngày trước, nói là làm giả bề ngoài và hương vị không khác gì đồ thật, nhưng cũng không phải ma túy thật."
Hạ Trừng Trừng hỏi:
"Ông muốn dùng cái này để dụ Phạm Tư Hàng sao."
Cảnh sát Triệu liên tục gật đầu.
Hạ Trừng Trừng lại suy nghĩ một chút.
Trước khi đến chợ đêm Thành Bắc, Phạm Tư Hàng nghiện ma túy, làm ầm ĩ ở trong phòng khách sạn, đã đánh mất lý trí từ lâu.
Nếu như cho anh ta một chai giả, trong phút chốc chưa chắc có thể phát hiện ra.
Ánh mắt Hạ Trừng Trừng cũng sáng lên:
"Tôi cảm thấy có thể thử xem sao."
Trong mắt cảnh sát Triệu có chút mong chờ, lại đột nhiên lo lắng, vẻ mặt kỳ lạ:
"Có điều cô nghiêm túc giúp cảnh sát như vậy, không phải là vì muốn tin tức chứ."
"Không đâu mà."
Hạ Trừng Trừng cố tình lơ đi, dưa của Phạm Tư Hàng đều đưa đến trước mặt cô, không nổ thì quá trái lương tâm rồi.
Cảnh sát Triệu: "..."
"Nhưng không phải cô. . ."
Cảnh sát Triệu muốn nói lại thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856942/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.