Thấy xung quanh không có người, Hạ Vĩnh Đức mới thở phào nhẹ nhõm, tức giận trả lời:
"La Hằng, ông điên rồi hay sao, bây giờ là lúc nào rồi mà còn dám gọi điện thoại cho tôi?"
"Hạ Vĩnh Đức, giúp tôi rời khỏi đây." La Hằng cầu cứu.
Hạ Vĩnh Đức mắng:
"Không có khả năng đâu, hiện tại cảnh sát điều tra nghiêm ngặt như vậy, muốn đẩy tôi vào hố lửa sao?"
Sắc mặt La Hằng trở nên u ám, yên lặng một lúc mới tức giận nói:
"Hạ Vĩnh Đức, đây không phải là thỉnh cầu, nếu như tôi bị bắt, tôi nhất định sẽ kéo ông theo làm bia đỡ, ông không có lựa chọn."
Hạ Vĩnh Đức tức giận đến gân xanh cũng nổi lên. Ông ta nắm chặt tay, hận không thể bóp nát điện thoại.
Nhưng ông ta không còn cách nào, La Hằng là phao cứu sinh của ông ta, nếu ông ta không giúp thì cả hai sẽ cùng chết.
Hạ Vĩnh Đức chỉ hạ thấp giọng, lạnh lùng nói:
"Thời gian này ông trốn kỹ một chút, để tôi nghĩ cách."
Phía bên kia La Hằng rất hài lòng, dừng một chút, lại nói:
"Nhưng trước khi đi, tôi còn phải làm một chuyện."
“Sao mà ông nhiều chuyện vậy?"
Hạ Vĩnh Đức thốt lên:
"Bây giờ là đã lâm vào tình cảnh gì rồi ông còn không hiểu sao? Còn yêu cầu nhiều như vậy."
La Hằng lạnh lùng nói:
"Hạ Vĩnh Đức, ông biết tôi là một người rất ghi thù.
Tôi thất bại thảm hại, tất cả là do cái Máy nghiền dối trá kia làm ra”
"Hắn ta nợ tôi, phải trả lại tất cả trước khi tôi rời đi, tôi nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856941/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.