Chương trước
Chương sau
- Đúng vậy, chẳng lẽ phủ tôn vừa rồi không phải đã đề cập, bản phủ vừa mới thành lập không lâu, thời gian cho đến tận lúc này vẫn chưa tới một năm.
Sử Vô Trần hừ một tiếng, trong thần thái đã mang theo ý vị không khách khí.
Đối với lão gia hỏa chặn hôn sự của huynh đệ nhà mình, ân, mặc dù từ bề ngoài nhìn không già chút nào, hơn nữa còn phi thường trẻ tuổi mỹ mạo, nhưng từ ngữ khí cao cao tại thượng như ông cụ non, Sử Vô Trần đã không có chút hảo cảm với nàng.
Nhưng Cam Thiên Nhan hiện tại không có chút tức giận.
Không phải nàng thật mây trôi nước chảy không quan tâm sự vật, mà là nàng đã bị lời nói của mọi người làm rung động thật sâu.
Cho dù Phượng Minh môn đứng vị trí thứ ba trên môn phái Thiên Vận Kỳ trung phẩm, cho dù đệ tử tinh anh thế hệ sau của Phượng Minh môn có thực lực sánh ngang nhân vật số hai số ba của Cửu Tôn phủ hiện tại, cho dù thực lực bản thân nàng càng cao thâm hơn, có lẽ lấy sức một mình nàng cũng có thể hủy Cửu Tôn phủ hiện tại, nhưng nàng vẫn bị tin tức này dọa rung động thật lâu.
Nàng không nghi ngờ lời nói của đám người Vân Dương, bởi vì chuyện này không cần phải suy nghĩ nhiều. Tra một cái liền có thể điều tra rõ bí ẩn trong đó. Cho nên Cam Thiên Nhan biết, những tin tức này là thật.
Nhưng càng bởi vì như thế, rung động trong lòng Cam Thiên Nhan càng Một cái mới vừa vặn thành lập không đến một năm môn phái, trước mắt có điều lần đầu tham gia Thiên Vận Kỳ thi đấu.
Môn phái có thể một đường quét ngang toàn bộ môn phái Thiên Vận Kỳ hạ phẩm, trực tiếp trèo lên vị trí thủ tịch, tiến tới xuất hiện tại lối vào đối chiến trung phẩm, ý muốn khiêu chiến, tiến thêm một bước.
Điều này đại biểu cho cái gì, Cam Thiên Nhan hiểu rõ hơn ai hết! Cửu Tôn phủ, cho dù vẫn là một đám hoàng mao tiểu tử ra đời chưa lâu, nhưng vẫn có được tiềm lực không gì sánh bằng.
Loại môn phái này, không có người nào kết luận cực hạn của bọn họ nằm ở vị trí nào!
Mà Lạc Đại Giang, là nhân vật số ba trong môn phái này, con đường phía trước sẽ bằng phẳng, hơn nữa là con đường cực kỳ huy hoàng, tiền đồ vô hạn!
Cam Thiên Nhan lúc này mới bắt đầu dò xét đám người Cửu Tôn phủ, nhìn từng người, ánh mắt càng nhìn càng ngưng trọng, trái tim đập mạnh hơn trước.
Nhận biết ban đầu đã tạo thành rung động có tính đột phá trong lòng Cam Thiên Nhan!
Khi nhìn từng người Cửu Tôn phủ, Cam Thiên Nhan rung động càng sâu. Hiện tại thân ở trong kết giới đặc thù của Ngũ Trọng Thiên, cho nên nàng không nhìn ra tu vi sâu cạn, nhưng mà... Vân Dương cùng Sử Vô Trần... Bao quát Lạc Đại Giang mà nàng vốn không nhìn thẳng... Từng người tinh thần sung mãn, da thịt giống như ngọc, ánh mắt thanh tịnh, trắng đen rõ ràng.
Đây là... Tiên Thiên Chi Thể? Hơn nữa còn là Viên Dung Chi Thân trải qua linh lực cọ rửa lâu dài?
Nhìn mười thiếu niên thiếu nữ sau lưng bọn họ, càng làm ánh mắt Cam Thiên Nhan sáng lên. Mười thiếu niên thiếu nữ, mặc kệ người nào cũng có thể chất tuyệt thế.
Mặc kệ là tinh khí thần hay là thể chất, kinh mạch, căn cốt, thiên chất... Nhìn một cái, không có người nào không phải nhân tuyển tốt nhất.
Nhất là trong mấy tiểu tử kia, càng có người thể chất hoàn mỹ trăm năm ngàn năm hiếm gặp.
Mười đệ tử như thế, Ngọc Lý Đao Cam Thiên Nhan nhìn thấy cũng đỏ mắt.
Cửu Tôn phủ không có danh tiếng gì, tại sao lại có vận mệnh như thế, càng thu được nhiều nhân tài vào tay?
Cái này... Cái này cần vận mệnh và vận khí lớn cỡ nào?
Sắc mặt Cam Thiên Nhan không tự chủ biến thành hòa hoãn, nhưng thái độ cử chỉ không thể cứu vãn hình tượng lúc trước.
Dù sao những lời lúc trước thật khó nghe, hiện tại chuyển thành vẻ mặt ôn hoà, chẳng phải là trước ngạo mạn sau cung kính, có hiềm nghi nhìn đồ ăn trong đĩa của người khác?
Với thân phận và lập trường cá nhân của Cam Thiên Nhan mà nói, tuyệt đối khó mà xuống đài!
Nhưng đối mặt với môn phái tiềm lưc như Cửu Tôn phủ, trừ phi hủy diệt nó đi, nếu không dựa vào tốc độ phát triển trước mắt, cho dù là Phượng Minh môn... Cũng không thể áp chế quá lâu!
Cam Thiên Nhan biết rất rõ, dựa vào khí vận Thiên Vận Kỳ trung phẩm tăng thêm linh khí phụ trợ, tốc độ tu luyện của đệ tử sẽ tăng lên khủng bố.
Cửu Tôn phủ lúc trước còn không có Thiên Vận Kỳ, càng có thể một đường giết lên, một khi thu được Thiên Vận Kỳ trung phẩm gia trì, linh khí đột nhiên tăng gấp sáu, đó là khái niệm gì?
Vân Dương mắt thấy đối phương biến hóa, hắn đã hiểu rõ, thần sắc trên mặt biến thành ôn hòa hiền lành, giống như là đối mặt với người trong nhà, giọng nhỏ nhẹ nói:
- Kỳ thật chuyện có quan hệ giữa Lạc Lạc và Đại Giang, trước khi tới ta đã từng nói với hai người bọn họ một lần. Đó là nói lời trong lòng, cá nhân ta biểu thị hiểu rõ và bội phục hành động của tiền bối. Tiền bối dụng tâm lương khổ, toàn tâm toàn ý vì đồ nhi của mình, thậm chí thà rằng lưng đeo tiếng xấu, đây không phải là việc sư phụ nào cũng làm được. Vãn bối chân thành khâm phục.
Ngọc Lý Đao Cam Thiên Nhan vội ho một tiếng, cảm thấy không được tự nhiên càng có mấy phần chột dạ, trên gương mặt xuất hiện một ít ửng hồng, ánh mắt nhìn Vân Dương, hiển nhiên đang chờ mong hắn nói tiếp.
Trong lòng lại sinh ra mấy phần hổ thẹn: Ta có tốt như vậy không? Hắn nói là cái gì? Làm sao ta nghe không hiểu? Ta toàn tâm toàn ý với Lạc Lạc sao, dường như là đúng... Dường như cũng không hoàn toàn...
- Bình tĩnh mà xem xét, nếu ta là tiền bối ngài, ta cũng sẽ không đồng ý hôn sự của hai người bọn họ.
Vân Dương chính khí lý giải, cười nói:
- Làm một sư phụ, thu đồ đệ, truyền nhân y bát, giống như con gái ruột thịt của mình.
- Mà con gái ruột muốn tìm nhà chồng, thân là sư phụ phải suy tính thập toàn thpậ mỹ vì nàng, e sợ gả con gái cho nhà nghèo ăn thiệt thòi... Mà Lạc Đại Giang ban đầu là tán nhân giang hồ, xuất thân môn phái không có, tiền vốn sống yên phận không có, thậm chí ngay cả thanh danh tốt cũng không có, có thể nói là ăn bữa hôm lo bữa mai còn không đủ.
Vân Dương nói đến đây, Cam Thiên Nhan liên tục gật đầu.
Hiển nhiên Vân Dương nói lời này càng nói ra ý nghĩ của nàng, nàng làm việc không phải hoàn toàn phù hợp với dự tính ban đầu, nhưng điểm xuất phát căn bản không khác nhau là bao nhiêu.
- Mà Lạc Lạc thân là đệ tử tông môn Thiên Vận Kỳ trung phẩm, lại là nhân tài kiệt xuất trong các đệ tử, thành tựu tương lai không thể đoán trước. Đi theo một tán nhân giang hồ không có tiền đồ, đời này bàn tới tương lai thực sự quá xa xỉ.
Vân Dương vung tay lên, nói:
- Nếu ta là tiền bối ngài, mắt thấy đệ tử thân truyền trầm luân, cho dù thế nào cũng không đáp ứng!
- Làm sư phụ hay làm người thân, nhất định phải suy nghĩ vì đệ tử, cân nhắc tương lai của nàng, cuộc đời của nàng! Nàng còn trẻ, người trẻ tuổi khó tránh khỏi xúc động. mà kích động nhất thời lại hủy đi cuộc đời của nàng, người làm sư phụ phải có nghĩa vụ và trách nhiệm ngăn cản!
Cam Thiên Nhan yên lặng gật đầu.
- Cho nên, ta nhất định không đồng ý mối hôn sự không có tương lai này… Từ góc độ lâu dài mà nói, đơn thuần dựa vào thân phận sư thừa và môn phái của Lạc Lạc, tu vi tu luyện tới cấp độ cực cao là chuyện có thể đoán được, có thể sống mấy ngàn năm... Thế nhưng Lạc Đại Giang thì sao, cho dù không có bất cứ ngoài ý muốn gì và chết già, nhưng bởi vì không có môn phái khí vận gia trì, có thể sống quá ngàn năm đã là cực hạn, như vậy đồ nhi ta phải độc thân suốt mấy ngàn năm, ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt hay sao?
Guọng nói của Vân Dương càng âm vang, tình cảm phong phú:
- Môn đăng hộ đối là cách nói mang hiệu quả và lợi ích, nhưng cũng là lời nói thật thực tế nhất. Người trẻ tuổi nghĩ không ra, chúng ta làm sư phụ, lại không thể không nghĩ, càng không thể nghĩ không ra. Bởi vì chúng ta có trách nhiệm có nghĩa vụ suy nghĩ tương lai tốt cho bọn họ. Cam tiền bối ngài nói có đúng hay không?
Cam Thiên Nhan liên tục gật đầu:
- Đúng, ngươi nói quá đúng, đây là lời trong lòng của ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.