- Bằng vào hiểu biết của ta về Ngự Thú tông, người bên trong Ngự Thú tông đủ khả năng sai khiến Linh thú Huyền thú, cơ bản sẽ không có tu vi vượt qua bản thân mình, nhiều nhất chỉ cùng giai với bản thân, mà cùng giai lại khó phối hợp. Bởi vì luôn phải nhìn chằm chằm vào Yêu tộc, chỉ cần ngự thú vượt qua tu vi của chính mình, lực khống chế sẽ yếu bớt, cũng đễ dàng bị Yêu tộc xíu giục, ví dụ phản phệ trong chiến đấu đã quá nhiều rồi, cho nên...
Lạc Đại Giang nói:
- Nếu gặp phải những kinh nghiệm như ta đề cập, thường thường sẽ thống ngự Linh thú trong phạm vi khả năng, trước hết giết Huyền thú. Sau đó lại đối phó người ngự thú. Dù sao chiến lực Huyền thú bị người khống ngự, dã tính không còn, thiên phú và chiến ý của bản thân đã giảm đi quá nhiều, tất nhiên sẽ giảm xuống ít nhất một cấp độ, như vậy mà tính, kỳ thật cũng không khó giết.
Thiết Kình Thương hừ một tiếng, nói:
- Ngươi nói những việc này có tác dụng gì, đạo lý kia người nào trong chúng ta không biết. Hiện tại vấn đề là những đệ tử chúng ta tu vi đã cực tốt, nhưng bọn họ chưa thấy qua mãnh thú, bỗng nhiên lập tức xuất hiện ở trước mặt, không bị dọa khóc đã là không tệ, tùy tiện tới đối chiến, thực sự quá mức nguy hiểm, nếu thật sự có nguy hiểm, cạnh tranh Thiên Vận Kỳ chỉ là thứ yếu, ta sợ bọn họ sẽ lưu lại bóng ma tâm lý, đó mới là hậu hoạn vô tận.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213225/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.