Hổ Tiểu Phàm nói chính là sự thật, mặc dù Vân Tú Tâm chiếm vị trí đầu trong thi đấu, nhưng nói đến tu vi huyền khí cá nhân, trong sơ đại đệ tử Cửu Tôn phủ vẫn lấy Tôn Minh Tú cao nhất, Tôn Minh Tú có thể phát hiện ra, Vân Tú Tâm chưa hẳn có thể dò xét ra được.
Hồ Tiểu Phàm ở bên cạnh mỉm cười xấu xa, nói:
- Đại sư tỷ, khóe mắt của ngươi có rỉ.
- Bản đại sư tỷ biết, không cần ngươi nhắc nhở, chuyện bé xé ra to.
Vân Tú Tâm đã ẩn ẩn tạo thành thói quen với lời nhắc nhở, vẫn dựa theo bản năng ứng tiếng trả lời, cũng lập tức tỉnh ngộ, không có trách cứ Hồ Tiểu Phàm, vội vàng đưa tay vuốt một cái, lại móc ra một tấm gương nhỏ soi mặt, lúc này mới giận tím mặt:
- Hồ Tiểu Phàm! Bại hoại ngứa da đúng không!
Hồ Tiểu Phàm vô tội:
- Vừa rồi rõ ràng là thật, vừa rồi ngươi đã lau đi, không tin ngươi hỏi Lộ Trường Mạn đi.
Lời còn chưa dứt, một ánh mắt hung ác đầy ý cảnh cáo nhìn lên người Lộ Trường Mạn.
Lộ Trường Mạn làm như không thấy, thành thành thật thật đáp lại nói:
- Không có, Hồ Tiểu Phàm lừa gạt ngươi đấy.
Hồ Tiểu Phàm hét lớn một tiếng:
- Ngươi dám bán ta, có phải ngứa da hay không!
Vân Tú Tâm hét lớn một tiếng:
- Hồ Tiểu Phàm, ngươi dám gạt ta, ngươi mới ngứa da!
Tôn Minh Tú bên cạnh cau mày khó chịu, vốn định giảng giải một ít tri thức giang hồ cho các đồng môn biết, nhưng đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213190/chuong-1074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.