Vân Dương lại thở dài:
- Thôi, ta đi xem một chút.
Đồ đệ gây chuyện, người làm sư phụ như hắn cũng chỉ có thể chạy theo chùi mông thôi a!?
…
Diễn võ trường, trong một góc, Lộ Trường Mạn ôm đầu ngồi xổm, hai tay Hồ Tiểu Phàm nắm chặt như dùi trống, vừa đánh vừa nói:
- Có phục hay không có phục hay không có phục hay không có phục hay không có phục hay không?
Lộ Trường Mạn liên thanh:
- Hồ Tiểu Phàm, đồ con lợn thối cẩu tặc giòi bọ… ta không phục, không phục là không phục, chết cũng không phục, có bản lĩnh ngươi đánh chết ta đi… chờ tu vi ta vượt qua ngươi, ta nhất định làm ngươi một vạn lần, mỗi ngày ta đều làm ngươi, lúc nào cũng làm ngươi, không kéo ngươi ngã tuyệt đối không xong, đời này lão tử với ngươi không đội trời chung…
Cửu Tôn phủ có quy định: Đệ tử có thể tranh chấp, nhưng không được phép làm nhục trưởng bối của đối phương. Cho nên một khi cãi nhau, chính là đồ con lợn chết cẩu tặc giòi bọ… bay đầy trời…
- Dừng tay! Tất cả dừng tay cho lão tử!
Vân Dương gào một tiếng, thanh chấn toàn trường.
Hồ Tiểu Phàm hậm hực dừng tay, Lộ Trường Mạn cũng sưng mặt sưng mũi ngẩng đầu, ánh mắt đầy lửa giận cùng không cam lòng.
Vân Dương hừ một tiếng, nhìn hai người nơm nớp quỳ trên đất.
- Hiện tại ta không có tâm tình, càng không có nghĩa vụ quản chuyện gì xảy ra giữa các ngươi!
Vân Dương thản nhiên nói:
- Giang hồ, cường giả vi tôn, kẻ thắng làm vua. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213167/chuong-1051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.