Sau đó Cửu Tôn phủ liền rơi vào trạng thái bận rộn chưa từng có.
Nhà kho không ngừng có vật tư bổ sung, Tàng Thư lâu cũng không ngừng tăng trưởng, mà mặt chữa bệnh, cũng có người chuyên môn phụ trách.
Đối với việc bồi dưỡng đám nhỏ, lúc này không chỉ vẻn vẹn ở mặt luyện công, còn tiến hành dạy chữ học chữ.
Không khí toàn bộ Cửu Tôn phủ, trở nên khác lạ.
Lúc đầu, việc trọn vẹn năm sáu ngàn người cùng tụ tập ồn ào là chuyện bình thường, nhưng hiện tại, khắp nơi chìm trong một khung cảnh yên tĩnh.
Vô luận là trên đường đi, đang đọc sách, đang luyện công tu hành, đám nhỏ vẫn luôn giữ vẻ trầm tĩnh nghiêm nghị.
Cơ hồ thời thời khắc khắc đều đang suy tư, giang hồ, đến cùng là cái gì?
Trên tay Vân Dương, chính là từng bản cảm ngộ của các đệ tử, lòng thầm có chút vui mừng.
Chủ phong mười chín đệ tử, hiện tại còn lại mười sáu.
Trong mười sáu người, có mười người viết không tệ, có thể thấy được dụng tâm đối đãi trong đó.
Trong đó Vân Tú Tâm viết: Giang hồ, chính là sinh tử. Tiến một bước, chết, lui một bước, chưa hẳn sống. Sinh tử thủ trọng thực lực, cùng vận khí. Những thứ khác, không cần chú ý.
Đối với cảm ngộ này, Vân Dương phải trực tiếp thay đổi cách nhìn. Tiểu nha đầu này… ngôn ngữ tinh tế, ý nghĩa sâu xa, trực chỉ bản chất, quả là nhìn thoáng!
Mà Trình Giai Giai viết: Cái gọi là giang hồ, chính là sinh ly tử biệt, là đau xót thấu tim, đến khi để người khác đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213157/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.