Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Vân Dương cũng chuyển lạnh, đáp rất hời hợt:
- Ta có thể tự trải nghiệm thành ý của quý minh. Muốn nói lần giao dịch này có hoàn thành hay không, Vân Dương ta không có gì để bảo đảm, có cam đoan cũng chỉ là lời nói Suông mà thôi, vẫn phải chờ sau khi vào Linh Chi Mộ Địa mới có thể kết luận. Nhưng cuối cùng có thể mang thứ gì ra đều không phải theo ta nói. Mong Phong lão thông cảm, có điều ta thật sự tin thứ lấy ra từ Linh Chi Mộ Địa tất nhiên sẽ không khiến Thiên Hạ Thương Minh thất vọng.
Phong Quá Hải nặng nề nói:
- Nếu được như vậy thì không còn gì tốt hơn.
Hắn lấy một chiếc nhẫn không gian ra, nhẹ giọng nói:
- Tự ngươi xem đi. Mười loại kỳ trân dị thiết cũng thôi, có một số thiên tài địa bảo quả thật hiếm có.
Vân Dương nói:
- Ta hiểu, ta hiểu.
Lập tức thuận tay nhận lấy.
- Ba cây thiên tài địa bảo lần này theo thứ tự là… Một gốc Âm Hồn Sâm hai mươi ngàn năm tuổi, một gốc Quỷ Linh Chi mười bảy ngàn năm tuổi cùng một gốc Vô Định Liên mười lăm ngàn năm tuổi. Bất cứ thứ gì cũng giá trị gấp hơn mười lần Huyết Nhân Sâm vạn năm ngươi thu được lần trước.
Lời của Phong Quá Hải khiến Vân Dương cực kỳ vui mừng.
Âm Hồn Sâm cùng Quỷ Linh Chi đã là vật phẩm trong mơ mà mọi người đều biết, Vô Định Liên càng là bảo vật khó tìm khó kiếm khó cầu khó có được!
Vô Định Liên trước nay nơi sinh trưởng không cố định, sinh ra từ hư không, trôi nổi giữa không trung, từ khi sinh ra tới khi thành thục vẫn luôn như vậy, đây cũng là nguồn gốc cái tên Vô Định Liên.
Cũng vì đặc tính này khiến cho Vô Định Liên rất khó thu được, nếu không nhờ một đặc tính khác của nó, thường sẽ dừng lại một thời gian ở nơi linh khí cực kỳ dư dả, sợ rằng vĩnh viễn không ai biết, không ai lấy được.
Vô Định Liên sau khi hấp thu đủ sẽ lại lơ lửng trên bầu trời, tiếp tục phiêu lãng theo gió, không biết kết cục ra sao, mãi tới khi nó phát hiện điểm dư thừa linh khí khác mới thôii.
Mà cơ hội duy nhất để thu được nó là tại điểm dư thừa linh khí đo.
Căn cứ theo đặc tính này khiến Vô Định Liên rất ít khi vượt quá ngàn năm. Dẫu sao những nơi linh khí dư thừa cũng thường xuyên có tu giả cấp cao đặt chân.
Bình thường sau khi phát hiện, chín thành chín người hữu duyên đều sẽ ngắt lấy ngay. Khả năng một tu giả một đời gặp cùng một gốc lần thứ hai chỉ là số không, đương nhiên không thể tạm thời từ bỏ, đợi số năm tuổi của Vô Định Liên tăng thêm!
Chuyện này cũng dẫn tới việc gốc Vô Định Liên vạn năm ngàn tuổi này quả thật là bảo vật truyền thuyết, trân phẩm côi bảo khó mà định giá!
Vân Dương nhìn đồ trong nhẫn không gian, sớm đã mừng tới tít mắt, vui mừng khôn xiết nói:
- Lần cung phụng này chắc chắn sẽ thành công! Ta tin mọi người sẽ không uổng công vất vả.
Tiêu Ngọc Thụ nhắc nhở:
- Ngươi đừng cao hứng, bên này chúng ta cần giao dịch trở về cũng không ít, giao dịch công bằng, có qua có lại mới toại lòng nhau!
- Vân mỗ tất nhiên không phụ kỳ vọng!
Vân Dương cười ha ha một tiếng.
Làn này Thiên Hạ Thương Minh quả thật đưa đồ vật giao dịch cực kỳ bạo tay. Không nói tới ba cây linh thực trân phẩm kia, chỉ riêng mười loại kỳ kim dị chủng đã khiến Vân Dương cực kỳ vui mừng. Bất luận Tinh Thần Thiết, Thiên Ngoại Vẫn Thạch tuy không phải bảo vật quá mức hiếm có nhưng đều là hàng cực phẩm, giá trị bất phàm.
Mà khiến Vân Dương ngạc nhiên nhất là hai khối kỳ kim toả ra ra ánh sáng ám kim óng ánh.
- Đây là Thiên Huyền Kim!?
Vân Dương hai mắt sáng lên.
Lục Lục thân trong không gian giờ đã bắt đầu rục rịch thèm nhỏ dãi, lo lắng vung vẩy dây leo, chồi non giật giật.
Ba cây linh dược này có sức hấp dẫn không gì sánh nổi đối với Lục Lục, nó chỉ hận không trực tiếp vượt qua Vân Dương, nuốt thẳng ba cây linh dược kia vào bụng.
Lục Lục đi theo Vân Dương, đãi ngộ cũng khá cao, nhưng cuối cùng vẫn là ở Thiên Huyền đại lục, thiên tài địa bảo tiếp xúc được chỉ có hạn. Đáng thương cho nó thân là thần vật tiên thiên lại lần đầu chứng kiến loại linh dược phẩm cấp cực cao như vậy.
Vừa mơ tưởng vừa hưng phấn khiến nó khoa chân múa tay, khó lòng kiềm chế.
Mấy ngày trước Vân Dương đưa Thiên Miên Kim vào đã khiến Lục Lục cực kỳ vui mừng, mấy ngày nay dốc lòng phân giải rốt cuộc cũng tách được chút Thiên Miên Thụ ra, tiếp đó tự bồi dưỡng Thiên Miên Thụ.
Về phần sợi xích sắt còn dư lại, Lục Lục cũng không lãng phí, thử dung hợp cùng kỳ kim trong không gian, mong có thể tinh luyện lột xác thành tài bảo thể chất càng ưu tú hoàn mỹ hơn.
Trước đó Vân Dương đưa vào rất nhiều kỳ trân dị thiết, tất cả đều bị Lục Lục phân giải, tạp chất đều bị tước đoạt. Vốn là một đống lớn như ngọn núi nhỏ, giờ chỉ còn một đống nhỏ lớn chừng nửa gian phòng, nhưng tính chất đã cao hơn so với lúc trước tới mấy lần.
Vốn Lục Lục còn không ngừng phàn nàn với Vân Dương, không có kỳ kim dị thiết phẩm chất cao, không thể dung hợp thêm một bước.
Sau đó Phong Quá Hải đưa tới các loại kỳ kim, lại thêm vài loại thiên tài địa bảo toả ra khí tức sinh mệnh bất phàm, khiến Lục Lục nóng lòng không đợi nổi.
- Ai da…
Lục Lục không ngừng thúc giục, giục Vân Dương tranh thủ thời gian làm việc, nó đã không đợi nổi nữa.
- Lần này quý minh chuẩn bị như vậy thật khiến ta vui mừng. Còn cao hơn ước định lớn nhất của ta.
Vân Dương hài lòng nói:
- So với lần trước, những thứ chuẩn bị lần này vượt ngoài dự đoán không biết bao nhiêu lần.
Phong Quá Hải thận trọng nhắc nhở:
- Vân huynh đệ đừng lạc quan mù quáng. Cần biết vì giao dịch lần này chúng ta cũng phải trả giá không ít. Đợi lát nữa phải xem ngươi có thể lấy ra đủ hàng giao dịch không… Nếu không, chỉ riêng món nợ vụ này tiểu huynh đệ ngươi cũng khó lòng hoàn trả.
- Xin hỏi Phong lão, quý minh chuẩn bị những vật này nếu tính theo giá thị trường thì tương đương bao nhiêu thượng phẩm linh ngọc?
Vân Dương hỏi.
- Ít nhất phải 40 vạn linh ngọc thượng phẩm! Nếu đưa ra đấu giá sợ rằng phải trên trăm vạn!
Khi Phong Quá Hải nói ra con số này, biểu lộ rất nặng nề:
- Vân huynh đệ, lần giao dịch này hoàn toàn dựa theo yêu cầu lần trước của ngươi… bên ta tin rằng lần giao dịch này sẽ thu được những thứ tương đối đặc thù… cho nên mới hao hết tâm lực tìm kiếm… Nếu không có “những thứ tương đối đặc thù” kia… Bên trên sẽ cực kỳ thất vọng. Con số 40 vạn linh ngọc thượng phẩm chỉ là giá thị trường, chỉ riêng ba cây linh thực kia nếu đem ra đấu gia tổng giá trị đã không chỉ như vậy rồi. Điều này mong Vân huynh đệ hiểu cho.
Vân Dương nói:
- Ta hiểu ta hiểu, ta hiểu thành ý của quý phương rồi. Quý phương đã có thành ý, nếu ta không đưa ra thành ý ngang hàng vậy hoàn toàn là lỗi của ta rồi. Giao dịch phải chú ý tới công bằng, điểm này bên quý phương như vậy, bên ta cũng như vậy!
Cố Cửu Tiêu trước nay sắc mặt lạnh tanh nhưng giờ cũng lên tiếng nhắc nhở:
- Vân tiểu tử, lần này… hợp tác cùng Thiên Hạ Thương Minh chúng ta đương nhiên được bảo hộ an toàn… Có điều, một số thời khắc đây cũng là một gánh nặng. Ngươi phải hiểu, thế lực càng lớn, giao ra càng lớn thì yêu cầu trả lại cũng càng nhiều. Mà sự vật yêu cầu cũng sẽ tuyệt đối không phải hàng phổ thông…
Giọng nói vẫn lạnh nhạt, câu chữ cũng chẳng dễ nghe nhưng Vân Dương nhận ra sự ân cần trong lời nói.
- Ta hiểu, ta hiểu thật mà, đạo lý đó ta hiểu ngay từ khi giao dịch cùng quý minh. Người đã đưa thành tâm, ta cũng bảo đảm thành ý.
Vân Dương khẽ mỉm cười nói:
- Lần này ta tiến vào Linh Chi Mộ Địa, mời ba vị làm hộ pháp cho ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.