Gốc Vạn Cảnh Băng Lan này hiển nhiên không tồi, nói là trân bảo cũng không đủ.
Thế nhưng cái thứ này, Vân Dương lại không hề thèm khát, thậm chí còn có chút thất vọng.
Nếu luận chữa thương… trên đời này gì có thể so với Lục Lục?
Tiểu mập mạp nhất thời đỏ mặt, trầm ngâm một lát mới nói:
- Ta chỉ muốn mua để đề phong mọi tình huống, trân phẩm như thế, ai cũng không ngại nhiều… nào nghĩ vừa mua lại, đã bị người có ý đồ theo dõi… hết lần này tới lần khác ta lại bị gia tộc đuổi khỏi môn hộ, mất chỗ dựa vào… ai, đoạn đường này bị đuổi giết đến thảm, lòng người không bao giờ biết đủ, thiên lý không ở bên a!
Vân Dương buồn bực nói:
- Dừng lại, có thể không nhắc tới thiên lý nữa được không… coi như vậy, với tu vi thực lực của ngươi, nếu thực sự có người truy sát… sao ngươi có thể sống tới bây giờ? Còn có thể nhảy nhót tưng bừng, dư sức đánh một trận như thế?
Tiểu mập mạp như phải nhận vũ nhục lớn lao, bực tức nói:
- Tu vi của ta thế nào thì cũng là cao giai tu giả chứ? Ta chính là Tôn giả Nhị trọng! Ngươi cho rằng, toàn bộ Huyền Hoàng giới ai cũng biến… là Tôn giả Tam trọng như ngươi sao?
Vân Dương nghiêng mắt, nở nụ cười nhàn nhạt, từ chối cho ý kiến.
Tiểu mập mạp đỏ mặt nói:
- Triều đình có pháp, giang hồ có đạo. Giang hồ tự có quy củ của giang hồ, cướp tiền thì không được lấy mạng, lấy mạng thì không được cướp tiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213009/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.