Vân Dương mỉm cười, giơ tay xoa đầu Kế Linh Tê:
- Không có mạo hiểm, yên tâm, ta không phải Niên tiên sinh, càng không phải đám người Tứ Quý Lâu. Tâm khác biệt, phương pháp xử lý sẽ có khác biệt, Niên tiên sinh bố trí sát chiêu này, là vô dụng với ta.
Kế Linh Tê tức giận đẩy tay hắn ra:
- Ta nghiêm túc cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, về sau không được sờ đầu ta như vậy, coi chừng cô nãi nãi gọi ngươi là bàn tay thối.
Vân Dương nói:
- Vậy xin hỏi cô nãi nãi, ta phải "sờ" ngươi như thế nào thì mới không bị gọi là bàn tay thối?
- Ngươi phải...
Kế Linh Tê sửng sờ, thẹn quá hóa giận hét lên:
- Lăn!
Vân Dương cười ha ha một tiếng, lại nhìn gương mặt xinh đẹp đỏ bừng một chút, không day dưa nữa, nhanh như chớp đã tiến vào bên trong thông đạo màu đen kia.
Bọn người Sương Tôn Giả đã từng nói, có thời hạn khi tiến vào lối đi này, nếu như vượt quá thời hạn vẫn không trở lại, sẽ bị phong tỏa ở bên trong vĩnh viễn.
Đối với lời nhắc nhở này, Vân Dương vẫn nhớ kỹ.
Nhưng hắn vẫn đến.
Chỉ vì...
- Nếu một ngày ta ngã xuống, tuyệt đối không muốn bất kỳ ai dùng hài cốt của ta để luyện công!
- Những thi thể này, đã từng là những đại năng giả không ai bì nổi!
- Đơn giản chỉ là tỏ lòng tôn kính với những cường giả đã ngã, ta phải làm, giúp cho những Thần Cốt này vật quy nguyên chủ, tuyệt đối không để chúng nhiễm hồng trần, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212992/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.