Niên tiên sinh nói tiếp:
- Nếu đã như vậy, Vân Tôn đại nhân cần mấy khối, cứ mở miệng là được.
Niên tiên sinh càng nói càng lệch chủ đề, ý trào phúng thực sự quá rõ ràng, nhưng ánh mắt cúi đầu trầm tư của Niên tiên sinh lại đột nhiên sáng lên.
Thần cốt của đám người Tuyết Sương Kiếm Băng?
Không sai không sai, sao hắn lại quên mất chuyện này cơ chứ, mấy khối thần cốt kia đúng là trong tay hắn a!
“Lục Lục, mấy khối thần cốt trước đâu?”
Vân Dương hỏi.
Nhớ lúc đó, sau khi ba người Tuyết Sương Kiếm giao thần cốt cho hắn, Lục Lục đã năn nỉ rút mấy phần lớn năng lượng trong đó…
Lục Lục nhất thời ngẩn ra: “Ấy da da…”
Vân Dương thầm khẽ giật mình: “Thế nào?”
Thầm lại cầu nguyện: “Chẳng lẽ ăn hết cả rồi? Không nên a, thế nào cũng nên giữ lại cho ta một chút ta…”
Lục Lục tựa như đứa nhỏ phạm sai, phiến lá tỉu nghiu xuống, sợi rễ khẽ xê dịch, lộ ra bốn khối xương cốt.
Vân Dương đưa mắt nhìn qua, thần thức chấn động, thiếu chút ngất tại chỗ.
Bốn khối thần cốt vốn bóng lóng như vô giới chỉ bảo, hiện tại đen đen bẩn bẩn, bên ngoài còn bị ăn mòn thủng mấy chố, bẩn thỉu đến không thể nhìn ra phong thái lúc đầu.
Khóe miệng Vân Dương khẽ co giật, im lặng ngẩng đầu nhìn Lục Lục: “Đây… đây là thần cốt?”
“A… nha nha…”
Lục Lục rũ cụp phiến là, dây leo lắc lắc một cái.
“Có biện pháp nào để khôi phục lại hay không, ta cần nghiên cứu một chút!”
“A nha nha nha nha…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212981/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.