Thân ảnh tử sắc kia đã lập tức quay về, trong chớp mắt đã trở lại chỗ cũ.
Chỉ có trên mũi đao sáng như tuyết, nhiều thêm một dải máu tươi nhỏ xuống, tựa như một chuỗi huyết châu, chính là vết tích cuối cùng chứng minh cho sự tồn tại của Thất Nguyệt.
Thân thể Vân Dương ẩn hiện như quỷ mị, lóe lên mà quay về, trong nháy mắt, tính mệnh của nhất đại cao thủ đã đến cuối cùng.
Thất Nguyệt tấn công liên tiếp, mà Vân Dương chỉ xuất kích một lần, sau đó liền kết thúc.
Thất Nguyệt thực sự quá tham, hắn thừa thế thắng xông lên, không những không phát huy được hiệu quả, còn vì vậy mà bỏ mạng.
Tốc độ tập sát như vậy, khiến cho Niên tiên sinh đang âm thầm quan chiến khẽ co rút, trong mắt đầy vẻ hãi nhiên!
Cho dù là lúc hắn cực thịnh nhất, muốn thi triển ra tốc độ công kích như vậy còn khó khăn, huống chi là đã luân phiên đại chiến, mệt không thở nối, như vậy lại càng tuyệt không thể!
Sao Vân Dương có thể làm được?!
Rõ ràng, Vân Dương đã tới mức hấp hối, trạng thái vô cùng suy kiệt, tựa như lúc nào cũng có thể nằm xuống, sao lại còn có thể có chiến lực như vậy? Trong nháy mắt Thất Nguyệt tiến công, đối phương đã lập tức nắm được tâm tư, sau đó lập tức triển khai phản kích, trong lúc nguy cấp thành công diệt sát đối thủ!
Trong nháy mắt đó, thế công của Thất Nguyệt đã thành, theo lẽ thường mà nói, tuyệt không thể có phản công, thế nhưng hết lần này tới lần khác, Vân Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212973/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.