Vân Dương cười nhạt một tiếng:
- Cửu Tôn uống Cửu Tôn trà, một lần đã là quá nhiều. Cho nên sự tồn tại của nông dân trồng trà cũng không cần thiết nữa. Nếu như nông dân trồng trà không còn, vậy cũng không còn ai có thể chế tác Cửu Tôn trà này nữa. Ý tiên sinh là vậy sao?
Hắn bực mình thở dài một hơi:
- Nói ra, người trồng trà này cũng thực phí khổ tâm. Bao năm vất vả, sau khi chủ nhân uống một hợp trà này, đã không còn tác dụng… thực sự bi ai. Tình huống này không khỏi khiến ta nhớ tới người hầu trong các đại hộ… phí sức trâu ngựa đi nịnh nọt, lại không làm chủ nhân vui được. Nhân sinh như vậy, không thể không nói là một loại bi ai.
Niên tiên sinh nhàn nhạt lắc đầu cười một tiếng:
- Giai đoạn thăm dò đã quan, ta không cách nào chọc giận được ngươi.
Vân Dương nói:
- Cũng thế cũng thế, định lực của Niên tiên sinh đủ cao cường, Vân mỗ cũng tận tâm bội phục.
Niên tiên sinh nói:
- Đã như vậy, chúng ta liền đi thẳng vào chính đề đi. Đời này ta đã đi vòng vèo quá nhiều, nhưng thực tâm ta lại thích đi thẳng.
Vân Dương nói:
- Xưa nay ta không thích vòng vèo.
Kế Linh Tê ở bên nghe được mà nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai người các ngươi vòng vèo mắng người ta đến khô cả cổ, khiến ta nghe được mà như lọt sương mù, hiện lại trăm miệng một lời nói bản thân không thích vòng vèo…
Độ dày da mặt của các ngươi, thực sự khiến ta bội phục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212954/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.