Thu Vân Sơn nói:
- Trong mấy ngày nay, chúng ta ở chỗ Lão đại đạt được không biết bao nhiêu chỗ tốt, không nói gì xa, chỉ riêng thánh địa tu hành như Vân phủ, cùng với vô số thiên tài địa bảo tăng tu vi, đã khiến mấy kẻ tầm thường như chúng ta tăng tới Đạo cảnh, đã là phúc duyên lớn lao. Trở lại bản gia chúng ta, tu giả Đạo cảnh, đi đâu kiếm a!
- Chớ nói chi, mỗi người chúng ta đều thu được một đầu cao giai Huyền thú, khiến cho thực lực mỗi người đều như tăng thêm một cấp.
- Hiện tại, một khi chúng ta về nhà, quãng đời còn lại, chính là tồn tại mà người khác không thể trêu vào, tuyệt đối không dám trêu chọc. Cho dù chúng ta không muốn cầm quyền, cũng có thể có địa vị ngang bằng gia chủ, nửa đời còn lại có thể tiêu dao, tuyệt không sầu lo.
Bốn người hổ thẹn nhìn Vân Dương:
- Coi như trở lại trạng thái lúc trước, chúng ta… cũng đã rất thỏa mãn…
Vân Dương mỉm cười gật đầu:
- Ta đã rõ, cũng đã hiểu, thậm chí là nhận đồng, cho nên có thể nói, giờ, các ngươi nên về nhà đi.
Đông Thiên Lãnh nói:
- Mặc dù chúng ta không có năng lực giúp Lão đại, nhưng mấy người chúng ta vẫn muốn nhìn thấy Lão đại đánh thắng Tứ Quý lâu, nếu không chúng ta khó mà an tâm, mà bỏ lỡ trận quyết chiến thế kỷ này, chính là tiếc nuối cả đời a.
- Trận chiến này, thực sẽ không có gì đẹp mắt.
Vân Dương nói:
- Các ngươi miễn cưỡng lưu lại, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212927/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.