Thê tử của Độc Cô Sầu, chính là người mà hắn yêu nhất, cũng là tiếc nuối lớn nhất cả đời hắn.
Từ khi thê tử bỏ mình, hắn liền bỏ xuống tên tuổi đệ nhất thiên hạ, rời khỏi giang hồ, xây nhà ẩn cư, từ ấy năm tới nay, vẫn chưa thể thoát khỏi bóng ma ảm đạm tiêu hồn.
Sớm đã là thiên chi thượng khách, lại vì hồng nhan mà trễ bước áng mây!
Chính bởi thê tử của mình, cho nên Độc Cô Sầu mới từ bỏ một bước tiền đồ.
Truyền ngôn dù chưa hoàn toàn là sự thật, thế nhưng, tâm tình của Độc Cô Sầu lại không khác chút nào.
Lúc này nghe Cố Trà Lương nói, tựa như nghe được sấm sét giữa trời quang, trực tiếp khiến hắn rung động đến thần hồn điên đảo, linh thức rời thân.
Đột nhiên dừng lại, Cố Trà Lương cơ hồ bị quán tính hất văng ra ngoài, bất mãn nói:
- Ngươi chú ý một chút, muốn luôn cái mạng của ta sao?
Độc Cô Sầu lo lắng hỏi:
- Người kia là ai? Ngươi mau nói… ta cần đi theo ai, mới có thể gặp lại thê tử của ta?!
Cố Trà Lương nói:
- Tử ngọc…
Vừa mới nói được hai chữ, đột nhiên biến sắc, gấp giọng kêu lên:
- Ta chưa…
“Ầm ầm!”
Từ tử sắc thương khung, đột nhiên thoáng hiện điện quang, từ trên Cửu trọng thiên đánh xuống, tinh chuẩn đánh vào đầu Cố Trà Lương.
Cố Trà Lương quát to một tiếng, toàn thân cháy đen, thất khiếu bốc khói, cứ vậy ngất xỉu.
Thế mà, người cận thân tiếp xúc với hắn, Độc Cô Sầu lại lông tóc vô thương.
Nhưng biến cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212872/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.