Ngọc Thừa Thiên.
Vân Dương nhìn ba chữ này, chỉ thấy đầy bi thương.
Tên của Lão đại.
Tên của Thổ Tôn a.
Từ khi hắn biết đại hoàng tử chính là Thổ Tôn, hắn đã biết ba chữ Ngọc Thừa Thiên này. Nhưng lúc này, nhìn thấy Thổ Tôn tự xưng Ngọc Thừa Thiên, vẫn cảm thấy bi ai vô tận…
…
Phong thư của Lão đại Thổ Tôn, khiến tạo thành chấn động với Vân Dương to chưa từng có.
Trước đó, hắn còn cho rằng bản thân có thể chạy thoát, chính là do các huynh đệ bất chợt ra quyết định. Nhưng tuyệt không thể ngờ, sở dĩ bản thân có thể bảo mệnh, không những không phải ngẫu nhiên, không phải trùng hợp, mà chính là do các huynh đệ đã tính trước đường lui!
Như vậy cũng có nghĩa, vô luận là lúc nào gặp phải nguy ách, vô luận là đối mặt với bất luận tình huống đột phát nào, cho dù ở trong cục diện bất lợi thế nào, nếu có người có thể sống đến cuối, người kia nhất định là hắn!
Không phải bất luận kẻ nào trong tám người khác!
Họ đã sớm đem hy vọng sống khóa chặt lên người hắn!
Lâm thời quyết định, cùng với mưu đồ quyết định đã lâu, hai loại cảm xúc này hoàn toàn khác biệt!
Vân Dương đưa tay ôm mặt, toàn thân không ngừng run rẩy, nước mắt tùy ý chảy qua kẽ tay.
Ai nói nam nhi không đổ lệ, chỉ là chưa tới lúc đau lòng thôi!
Cửu Tôn quanh năm đứng bên bờ sinh tử, cơ hồ lúc nào cũng đối mặt với tử vong, cho dù thân có bất thế thần công, nhưng há lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212866/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.