Vân Dương tiếp tục xem tiếp.
“Ta thường nghĩ, nếu có một ngày ta không ở đây, thì huynh đệ nào sẽ đến mở cánh cửa này, nhìn thấy phong thư này của ta. Trong tâm tư của ta, người ta không hy vọng nhất là Thủy Tôn. Ừm, nếu như thực sự là ngươi, như vậy khi xem phong thư này, vậy hãy cùng xem với phong thư mà ta chỉ rõ cho ngươi. Rất xin lỗi, ta đã từng nhận lời muội cùng làm bạn cả đời, nhưng ta… không làm được!”
“Nếu như là các huynh đệ khác, vậy sẽ là ai chứ? Lão nhị tính tình kiên nghị, nếu là ngươi nhìn thấy phong thư này, ta hy vọng ngươi không nên mù quáng báo thù cho các huynh đệ, việc tiếp theo vẫn phải lấy toàn lực hiệp trợ Ngọc Đường làm ưu tiên hàng đầu, làm tốt thay chúng ta, còn phải sống tốt thay chúng ta. Tính ngươi xúc động, nếu một lòng muốn báo thù, rất có khả năng sẽ bị người hữu tâm tìm ra, như thế, cũng quá không xong. Ta ở đây trịnh trọng nói một câu, nếu là lão nhị nhìn thấy phong thư này, nếu như ngươi còn coi ta là đại cao, liền không được báo thù. Nếu không, ta có chết cũng không nhắm mắt, vĩnh viễn không tha thứ cho ngươi.”
“Lão tam tính ôn hòa, biết nghĩ sâu xa, không mù quáng xúc động, ta tin ngươi sẽ chậm rãi mưu toan, sẽ không để người chết thất vọng.”
“Ừm, Thủy Tôn… nhìn thấy phong thư này, hãy nghĩ đến con chúng ta, ít nhớ ta một chút, ngươi đã làm cho ta rất nhiều rất nhiều, nếu vẫn còn dư lực, giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212865/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.