Quan quân thiết kỵ mới vừa quát hỏi kia, lập tức biến sắc, hãi nhiên nói:
- Vậy... Ba huynh đệ của ta...
Vân Tiêu Dao thở dài một tiếng.
Mặc dù hắn không nói, nhưng người người đều có thể hiểu.
Đám thiết kỵ cùng im lặng, nước mắt chớp động.
Nam nhi không dễ rơi lệ, nhưng mà tình nghĩa sinh tử trên chiến trường, luôn có thể để nam nhi kích động rơi nước mắt.
Thiết kỵ quân kia nghẹn ngào nói:
- Như vậy... Ba huynh đệ của ta... Ta... Trong chúng ta còn có thể có...
Vân Tiêu Dao trầm thống nói:
- Có.
Sĩ quan kia tức giận quát:
- Là ai?! Còn có ai?
Ánh mắt như đao, lướt qua từng người một.
Vân Tiêu Dao thở dài, tiến hai bước, tiến đến trước người tên sĩ quan, nói khẽ:
- Chính là...
Lời còn chưa dứt, Vân Tiêu Dao bỗng vươn tay, bóp chặt cổ tên sĩ quan, một tay khác vỗ xuống, tức giận:
- Chính là ngươi!
Phù một tiếng, tên sĩ quan kia còn không nghĩ tới, bản thân ngụy trang tốt như vậy, cảm xúc đúng mực đến vậy, lại vẫn sớm bị nhận ra, nên nào có chút phòng bị, trực tiếp bị một chưởng của Vân Tiêu Dao đánh nát bả vai, ngay cả ngực cũng lõm vào!
Hắn trừng tròng mắt, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Vân Tiêu Dao, gian nan dãy giụa nói:
- Ngươi... Ngươi... Sao ngươi...
Ánh mắt Vân Tiêu Dao bắn ra hai tia thâm trầm phẫn nộ:
- Tình cảm giữa thiết kỵ chúng ta, há lại là loại hỗn trướng như ngươi có thể bắt chước được?! Không muốn báo thù cho huynh đệ, không hỏi di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212823/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.