Bạch!
Bày tay Vân Dương nhanh chóng tiếp xúc thân mật với ngực Kế Linh Tê.
Xúc cảm nhẹ nhàng vừa mới xuất hiện... Ừm, có một chút cảm giác...
Oanh!
Một đạo hồng quang không chút bất ngờ xuất hiện, sau đó người nào đó mới có tiến bộ, đang tràn đầy tự tin đột nhiên như diều đứt dây mà bay ra ngoài.
Rầm rầm rầm...
Người nào đó đụng gãy hai cây hoa thụ liên tiếp, lúc này mới bắn dính lên tường viện, đưa mắt nhìn qua, đã thấy người nào đó mồm méo mắt lác, thất khiếu đổ máu, tứ chi dính cả lên tường, ngừng lại một hồi, mới trôi tuột xuống, hình tượng thê thảm không nói nên lời.
Thượng Quan Linh Tú đứng bên thấy vậy trợn mắt nghẹn ngào.
Kế Linh Tê lại vừa thất lạc vừa khổ sở: “Vẫn chưa được, thực lực vẫn xa xa chưa đủ a...”
Bên kia, Vân Dương nộ lực giãy giụa, kéo dài chút hơi tàn để ngếch đầu lên, bi phẫn cùng cả giận nói:
- Ngươi ngươi... Ngươi có ý gì?
Lúc này mới nghiêng đầu một cái, cứ vậy mà hôn mê bất tỉnh.
Đáng thương cho hắn, còn mới tỉnh lại chưa được bao lâu, mới kịp hăng hái một lát a...
Vân Dương đã từng nghĩ, sau lần tiến bộ này, thế nào đi nữa...
Ví như... Giết tới chỗ Tất tiên sinh, đánh cho đối phương trở tay không kịp? Thiên cảnh Cửu trọng cùng Đạo cảnh Tam trọng tuyệt đối có thể nói là các biệt trời đất, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, nhất là với người có sẵn khả năng vượt cấp giết địch như Vân Dương.
Dù Tất tiên sinh đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212780/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.