Chương trước
Chương sau
- Ừm, chuyện này... Như vậy... Như vậy...
Vân Dương nói:
- Đến lúc đó, ta sẽ để người khác phối hợp với các ngươi làm việc. Còn một điều nữa, mấy ngày tới các ngươi có thể lượn khắp nơi vài vòng, gây ra chút động tĩnh, không cầu làm người khác chú ý, nhưng phải để cho người hữu tâm sau này điều tra, có thể phát hiện các ngươi đã sớm nhảy loạn, chuyện phát sinh sau đó cũng không phải là cố tình, điều này phải chú ý, không được phép qua loa...
- Đã hiểu đã hiểu!
Bốn ngườiên tục gật đầu, hai mắt phát sáng, cảm thấy chuyện này thực con mẹ nó thú vị.
Cái này rõ ràng là phụng chỉ đi gây chuyện mà, chuyện tốt như vậy, đúng thực hiếm thấy!
Không nói tới bốn người ở trong phòng thương lượng mưu đồ bí mật, hoàn thiện kế hoạch công việc tiếp theo. Vân Dương đã tự mình rời đi, đứng giữa sân, ngẩng đầu nhìn trời đêm, bầu trời không mây, tinh quang dày đặc chiếu xuống mặt đấy, tinh hoa sáng chói.
Hắn cố gắng ép trái tim mình không được nhảy loạn.
Cẩn thận tính toán so đo, một khi khởi động kế hoạch này, nhất định sẽ không thể dừng lại.
Lẽ ra vào lúc này, chưa phải là thời cơ thích hợp nhất, thế nhưng nếu bỏ qua giai đoạn này... Muốn gặp lại trường hợp bát phương tụ Thiên Đường, quá khó khăn.
Rạng sáng.
Sắc trời mới tảng sáng.
Tin tức của Thủy Vô Âm như không cần mạng truyền tới.
Tứ Quý lâu xuất động!
Trước sau mới chỉ có chút thời gian, Thủy Vô Âm đã truyền về hơn mười tin tức.
Hành động lần này của Tứ Quý lâu hiển nhiên là có mấy phần vội vàng, người đến tiếp viện lục tục kéo tới, hoàn toàn không có bất kỳ tổ chức kỷ luật nào đáng nói.
Cũng chính bởi vậy, ám tuyến của Tứ Quý lâu xưa nay chưa từng lộ, nay đã có thể nói là đã thò đuôi, chạy ra hấp thụ ánh sáng...
- Một người tiến vào tiểu viện của đám người Tuyết Tôn Giả.
- Lại có người tiến vào
- ...
- Một người mặc quân phục sĩ quan cao cấp tiến vào tiểu viện của Tuyết Tôn Giả, sau một lát đã đi ra, hiện tại không biết tung tích, thân pháp của người này vô cùng cao minh, thực lực không tầm thường.
- ...
- Tất tiên sinh - Thủ tịch mưu sĩ của phủ Thái tử bí mật tiến vào tiểu viện, trao đổi nửa canh giờ mới đi ra, sau đó dịch dung rời đi, từ hình thái có thể xác định không sai.
- Lúc rạng sáng, một người từ trên cao giáng xuống, tiến vào tiểu viện, tạm thời không xác định được thực lực người này, cần tiếp tục tăng cường chú ý.
Vân Dương xem nhưng tin tức mà Thủy Vô Âm truyền lại, rõ ràng có đại thu hoạch, thế nhưng sắc mặt lại càng thêm khó coi.
Trước đó hắn đã bắt được nhiều người Tứ Quý lâu giấu trong đám quan viên Ngọc Đường như vậy, thế mà lại còn nhiều bỏ sót như thế, người khác không nói, chỉ riêng tên sĩ quan cao cấp cùng thủ tịch mưu sĩ của Phủ Thái tử...
Thủ tịch mưu sĩ?
Vân Dương đột nhiên sững dờ.
- Phủ Thái tử? Thủ tịch mưu sĩ?
Vân Dương bỗng nhíu mày, vừa rồi ngưng thần tưởng tượng, chợt xuất hiện một tia linh quang, cơ hồ cùng lúc đó, hai mắt hắn đột nhiên bắn ra một luồng hàn quang lạnh lẽo tới cực điểm!
Vị Tất tiên sinh này, Vân Dương hắn đã sớm nghe danh, lai lịch người này thần bí, thủ đoạn lại cao tuyệt, hành tung càng thêm bí ẩn, coi như trong phủ Thái tử, cũng có thể xuất quỷ nhập thần, chí có hắn đi gặp người, chứ rất ít người có thể chủ động liên lạc được hắn.
Trước khi xảy ra sự kiện Thiên Huyền nhai, Lão đại Thổ Tôn đã từng trọng điểm đánh giá qua người này: “Thế nhân đều nói Cửu Tôn chúng ta thần thông quảng đại, không gì không làm được, thế nhưng đây thực sự là đánh giá quá cao chúng ta, chỉ nói riêng trong kinh thành Ngọc Đường này, đã có mấy người mà chúng ta hoàn toàn không nhìn thấu, càng không dám ngông cuồng trêu chọc! Đầu tiên chính là cận thân thái giám bên cạnh Hoàng đế Bệ hạ, thực lực người này cao tuyệt, không phải chúng ta có thể đụng vào, bình thường không được trêu chọc, còn người thứ hai, chính là Tất tiên sinh trong phủ Thái tử, người này lai lịch thần bí, tâm tư quỷ quyệt, một thân thực lực cũng khó mà đo lường, có thể không trên chọc thì thận lực không trên chọc, mà người thứ ba, chính là Thương Ngô cư sĩ ở Vong Ưu quan.”
“Trong ba người này, hai người sau có thực lực càng mạnh hơn mấy phần, càng thêm khó mà địch nổi, nhất là Tất tiên sinh kia, ta nhiều lầm thám thính, nhưng thủy chung vẫn không thể biết được hắn đến từ đâu, thậm chí còn không thể xác định được diện mục thực sự của hắn, tóm lại hắn cứ như vậy mà đột nhiên xuất hiện, phụ tá Thái tử điện hạ...”
Đối với câu nói kia, có thể nói như mới nghe từ hôm qua, nhưng mà trước sự kiện Thiên Huyền nhai, Tất tiên sinh từng mất tích một thời gian, mãi cho đến khi Vân Dương trở lại Thiên Đường thành, lại trải qua bao nhiêu chuyện, Tất tiên sinh này vẫn chưa từng hiện thân, đến mức nếu không có Thủy Vô Âm nhắc đến, Vân Dương hắn cũng đã quên mất sự tồn tại của người này.
Nhưng bây giờ, giờ phút này... Tất tiên sinh lại thình lình xuất hiện trong tiểu viện của đám người Tuyết Tôn Giả!
Chân ý trong đó, không cần nói cũng biết, mà hiện thực này, càng khiến cho hàn ý trong lòng Vân Dương càng thêm dày nặng!
Hết thảy những thứ này, biểu hiện một điều... Thái tử, không thoát được quan hệ với sự kiện Thiên Huyền kia?!
Nếu như vậy, thế cục ngày đó nhất định còn một tên chủ hung, một tên nhất định phải nhắm tới, tên đầu sỏ nhất định phải diệt trừ!
- Tất tiên sinh!
Vân Dương thầm suy nghĩ, lần nữa xác định người này không thể coi thường, nhất định phải tìm ba người Tuyết Tôn Giả để tìm hiểu lai lịch người này, như vậy mới tiếp tục tiến hành kế hoạch, trước mắt không thể đi bừa dù chỉ nửa bước.
Sau đó lại là những tin tức khác liên tục kéo tới.
Nhưng tin tức này, khiến hắn không kìm nổi mà có chút cổ quái: Mây đen đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Đông Huyền, nhưng lập tức lại tiêu trừ. Hoài nghi có chuyện quỷ dị phát sinh, hoặc cao thủ thế lực không rõ... Còn chờ quan sát.
- Mây đen xuất hiện ở Thiết Cốt quan, đang bay tới cảnh nội Ngọc Đường, càng đi càng lớn, vô cùng quỷ dị.
Vân Dương nhíu mày.
Tin tình báo trải qua sự sắp xếp của Thủy Vô Âm, rất ít tin không có ý nghĩa. Thế nhưng... Hai tin tức này, lại có chút không đầu không đuôi.
Mà trải qua sàng lọc của Thủy Vô Âm, còn có thể đưa tới bên cạnh hắn, chứng tỏ Thủy Vô Âm phải cho rằng nó rất quan trọng.
Mây đen.
Vân Dương ngưng thần trầm tư suy nghĩ, nhớ tới năm ngoái, Đông Huyền cũng từng xuất hiện sự kiện Mây đen áp thành...
Chẳng lẽ, có liên quan với nhau?
Nếu là như vậy...
Vân Dương trầm tư không thôi.
Nhưng vào lúc này, lại nghe cửa bên phải truyền tới tiến cọt kẹt, Kế Linh Tê một thân nhung trang, đi ra cửa, dáng người yểu điệu, một cỗ khí thế hiên ngang nói không thành lời.
- Ngươi muốn đi đâu?
Vân Dương ngẩn người, bản năng hỏi.
- Ra ngoài chơi.
Kế Linh Tê hừ một tiếng.
Dự tính ban đầu của nàng hiển nhiên không phải là ra ngoài đi chơi, thế nhưng nhìn thấy Vân Dương, lại không nhịn được mà nghĩ tới bộ dạng tối qua của tên đầu gỗ không hiểu phong tình, giận không chỗ phát, tự nhiên ăn nói lung tung.
- Ây...
Vân Dương sờ sờ mũi, xấu hổ cười một tiếng:
- Vậy... Để ta theo với?
...
Cùng lúc đó.
Một cột mây mù bốc lên phía đông nam Thiên Đường thành, một bóng người bay múa tới lui trong mây mù hắc sắc, trên tay người này cầm một mặt cờ màu đen, chỉ thấy cờ đen kia vừa phất lên, đã thấy một đoàn mây đen bay lên, che kín bầu trời, tràn ngập khắp nơi.
Từ xa nhìn lại, cũng chỉ nhìn thấy từng đoàn mây đen phô thiên cái địa dâng lên, hoàn toàn không thể thấy thân ảnh giấu trong khói đen.
- Ta vận dụng cái Càn Khôn Khí Vận kỳ này, lượn mất cả vòng lớn, mới xem như xác định được bên này thành hướng chỉ dẫn...
Người áo đen đứng trong mây đen cau mày, tiếp tục quán
trú Huyền khí vào trong lá cờ kia, dùng lá cờ thôi động mây đen bốn phía, hai mắt toát ra tinh quang lấp lóe, lưu ý tới từng biến hóa nhỏ của mây đen.
Tu vi của người áo đen này, hiển nhiên đã đạt tới mức độ người thường khó thể tưởng tượng nổi. Từ đầu đến giờ đều ngự không mà dạo bước, chớ nói chi còn lấy Huyền khí hùng hậu truyền vào Càn Khôn Khí Vận kỳ kia. Ấy vậy mà không thấy nửa điểm mệt mỏi, tu vi Huyền khí thâm hậu như vậy, quả là khiến người nhìn là kinh ngạc, thán phục vạn phần.
- Phương hướng lúc trước mà Càn Khôn Khí Vận kỳ chỉ định chính là Đông Huyền. Nhưng gần đây lại sinh đại biến...
Người áo đen tự lẩm bẩm:
- Ta lấy khí tức suy bại bên Đông Huyền làm vật dẫn, liên tiếp với khí thế đại thịnh của Thiên Đường thành, hai hai tương hợp, rốt cục nhìn ra được đầu nguồn của biến số...
- Thời khắc vi diệu này, Càn Khôn Khí Vận kỳ cuối cùng cũng chỉ ra người nhiễu loạn thiên cơ. Chỉ cần giết chết người kia, quỹ tích Thiên Đạo đang hỗn loạn cũng sẽ trở lại bình thường, khí vận chi tử sẽ lần nữa trở lại... Như vậy Thiên Đạo Xã Tắc môn chúng ta liền có thể kê cao gối không lo. Cho nên nói... Người bị Càn Khôn Khí Vận kỳ khóa chặt, bất luận kẻ đó là ai, dù là dân chúng bình thường hay quốc quân Ngọc Đường, đều... Nhất định phải chết!
Mây đen cuồn cuộn thôi động, không ngừng quay cuồng tụ đến, mỗi qua một chỗ, mây đen lại lớn mạnh hơn một phần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.