Rất nhanh đã có thanh âm truyền ra, thanh âm ghế gỗ vang lên cốc cốc, tựa như đột nhiên đứng dậy, thanh âm run rẩy của Kế Linh Tê truyền ra:
- Ai?
- Ta.
Vân Dương nói.
Cửa phòng cọt kẹt mở ra.
Thân ảnh xinh đẹp của Kế Linh Tê xuất hiện trong cửa, mắt phượng nhìn Vân Dương, thần sắc trong mắt tràn đầy bi ai cùng uể oải, có chút mờ mịt không biết phải làm sao.
Nhìn ánh mắt của nàng, Vân Dương chỉ cảm thấy tâm thần xóc lên một cái, một cảm giác đau lòng xông lên đại não.
Nhớ năm xưa, thiếu nữ thanh xuân vui vẻ xuất hiện trong màn sương đêm dày đặc, hiện giờ lại trở thành bộ dạng này.
Trước trước sau sau cũng mới chỉ có một năm, đầu tiên là gia tộc nàng coi nàng thành quân cờ mà đưa ra ngoài, cơ hồ chẳng khác bán đi là bao, may mà trốn qua được một kiếp, nhưng sau lại phải nghe tin báo tử của ca ca ruột thịt.
Cùng với đó, người ngày đêm làm bạn bên nàng, Lan tỷ cũng quyết tuyệt không từ mà biệt, nói dễ nghe là không biết đã đi đâu, kỳ thực... Chín thành chín là đã theo ca ca nàng xuống cửu tuyền.
Đến bây giờ, giữa thiên địa này, cũng chỉ còn lại nàng trơ trọi một mình!
Đối với Kế Linh Tê mà nói, nó thực sự quá mức tàn khốc!
Hiện tại, nàng ở lại Vân phủ, bề ngoài có thể nói là vì nàng thích Vân Dương, điểm này mọi người đều biết. Ở lại Vân phủ như vậy, cũng chả khác nào ở nhà người trong lòng, nói thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212694/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.