Kiếm quang lóe lên trong gió tuyết.
Tin tức mà Băng Tôn Giả để lại, đã biến mất không còn hạt phấn.
- Trở về!
Thanh âm khô chát của Kiếm Tôn Giả vang lên.
- Về phòng lại nói.
Tuyết Tôn Giả cùng Sương Tôn Giả đột nhiên cùng bừng tỉnh.
Trong lòng thầm đắng chát.
Hiện tại trở về phòng thương nghị... Đương nhiên là điều cần thiết, thế nhưng, vừa rồi bọn hắn ngẩn người nửa khắc, đã không thể nào che được tai mắt người ngoài.
- Chuyện về thần cốt mà Băng nói, các ngươi thấy mấy phần là thật?
Kiếm Tôn Giả cau mày nói.
Tuyết Tôn Giả thở dài:
- Sợ là... Mười phần.
- Mười phần?!
Kiếm Tôn Giả quay đầu nhìn sang, nhìn thẳng vào Tuyết Tôn Giả.
- Đúng vậy.
Sương Tôn Giả cũng gật đầu.
- Vì sao?
Ở đây, tu vi Kiếm Tôn Giả cao nhất, nhưng tính về tâm cơ suy tính, lại không bằng được Tuyết cùng Sương. Nói về mặt tâm tư này, lấy Tuyết làm đầu, Băng thứ hai, Sương thứ ba, còn Đao cùng Kiếm xưa nay chưa từng để tâm tới mấy vấn đề này, chỉ biết dùng sức mà đánh thôi.
- Từ nhiều năm trước, ta cũng đã hoài nghi về chuyện này...
Tuyết Tôn Giả cau mày nói:
- Tứ Quý lâu đã tồn tại từ rất lâu, Tôn chủ, Tôn giả trước chúng ta cũng có vô số, họ đều không kém chúng ta thậm chí còn mạnh hơn chúng ta hiện tại, vậy những Tôn chủ, Tôn giả trước đó hiện đang ở đâu?
Kiếm Tôn Giả nói:
- Đã nhiều năm như vậy, đương nhiên là bọn hắn đã chết. Bọn hắn không chết, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212685/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.