Đừng tự làm mình mất mặt?
Ánh mắt Hồng Trảm lại càng trở nên nguy hiểm dị thường.
Phóng nhãn toàn bộ Thiên Huyền đại lục, có ai dám bảo Hồng Trảm tự làm mất mặt?
Đã rất nhiều năm, ông chưa từng nghe có người nói ra mấy chữ này trước mặt ông.
Ông ta nhìn Vân Dương, nói:
- Lý do?
Vân Dương thong thả bước về phía trước hai bước, lãnh đạm nói:
- Khách giang hồ đến Thiên Đường thành muốn làm gì thì làm, muốn giết ai thì giết, muốn chấp hành nhiệm vụ gì ta không quản, cũng chẳng phải việc ta nên quản.
- Với người của hai tổ chức sát thủ các ngươi mà nói, các ngươi nhận tiền để lấy mạng, chấp hành nhiệm vụ cũng chẳng có gì đáng trách, ta đương nhiên không xen vào. Trừ phi người các ngươi muốn giết có liên quan đến ta. Như vậy, ta đương nhiên sẽ làm chuyện đó với các ngươi. Điều này không cần phải nói, hẳn Hồng Đường chủ cũng hiểu. Đây chính là lập trường của ta.
Hồng Trảm nghe xong, trầm giọng nói:
- Vân công tử nói rất hay, rất hợp tình hợp lý. Nhưng những lời này và hành động của Vân công tử dường như có chút mâu thuẫn?
- Có mâu thuẫn gì sao? Vì sao Hồng đường chủ không hỏi một chút xem thuộc hạ của mình đã làm những chuyện gì không nên làm? Ở Thiên Đường thành này, có bất cứ người nào hãm hiếp con gái nhà lành, hoặc ức hiếp người lương thiện, đừng nói là ta vô tình bắt gặp, cho dù chỉ là để ta biết, tất cả đều…
Vân Dương nhe răng cười một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212681/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.