Khóe miệng Vân Dương nhếch lên:
- Hóa thân của Tông chủ? Ý của ngươi là, Niên tiên sinh không chỉ có một. Niên tiên sinh cứu các ngươi ngày đó chưa chắc là Niên tiên sinh thật?
Băng tôn giả cười khổ gật đầu:
- Không sai, ngươi cũng nghĩ ra sao?
Vân Dương đích thật không nghĩ đến.
Đáp án này thật sự quá mức rung động, quá mức kinh dị.
Niên tiên sinh được xưng tụng như trong truyền thuyết chỉ là một hóa thân?
Niên tiên sinh chỉ cần nhấc tay thôi cũng đã dễ dàng giết chết chủ tớ Lôi Động Thiên cũng chỉ là một hóa thân.
- Nói ra có lẽ rất buồn cười. Mấy huynh đệ của ta, thật chất cũng chỉ là đám người đáng thương.
Băng tôn giả yếu ớt nói:
- Sau khi ta biết được tin tức này, còn chưa kịp thông báo cho bọn họ đã bị bổn lâu truy sát diệt khẩu.
- Chỉ hy vọng ngày sau khi Vân công tử đối địch với bọn họ…
Ông nói khẽ:
- Không cần hạ thủ lưu tình, cũng không cầu Vân công tử có thể đem bí mật này nói cho các huynh đệ ta biết, chỉ cầu cho bọn họ một thống khoái.
- Ngươi có thể một đao chặt đứt đầu bọn họ, tuyệt đừng để bọn họ bị trọng thương trở về. Khi còn sống mà bị rút thần cốt, mùi vị đó mới là sống không bằng chết.
Ánh mắt của Băng tôn giả hiện lên sự sợ hãi:
- ... sẽ bị bọn chúng luyện hồn.
- Ngươi đã từng chịu qua?
Vân Dương hỏi.
- Ta…đã từng chịu qua.
Gương mặt Băng tôn giả hiện lên sự co quắp:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212679/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.