- Ta không tin.
Băng tôn giả gầm lên.
Vân Dương không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn ông.
Hắn biết, thật ra Băng tôn giả đã tin, nói như vậy chẳng qua chỉ là mạnh miệng mà thôi.
- Ngươi không tin?
Vân Dương bình tĩnh hỏi lại.
Ánh mắt Băng tôn giả tán loạn, toàn thân run rẩy.
Vân Dương thản nhiên nói:
- Nếu ngươi không tin, vậy thì ta cũng không nói.
Băng tôn giả đột nhiên tiến lên một bước, nổi giận:
- Nói cho ta biết, trước khi con ta chết, nó đã nói cái gì?
Vân Dương lạnh như băng nhìn Băng tôn giả:
- Ngươi...đang cầu xin ta?
Cầu?
Trong cả cuộc đời của Băng tôn giả, chữ này chưa từng xuất hiện qua.
Lúc này nghe xong, ông giống như bị chọc giận:
- Ngươi...!
Vân Dương chắp tay phía sau lưng, nheo mắt lại:
- Làm sao? Ngươi ngoại trừ hãm hại con ruột của mình, hại cả gia đình y tan nát thì không biết làm gì nữa sao? Ngươi ngay cả cầu cũng không biết?
Băng tôn giả hung hăng nhìn Vân Dương, thở phù phù.
Vân Dương thản nhiên nói:
- Ta không những biết Cửu Tiêu Thải Hồng Thảo, mà còn biết nó dùng để đối phó Cửu tôn, còn biết đây là âm mưu của phụ thân Dương Ba Đào, còn biết Dương Ba Đào nói cái gì, còn biết tiếc nuối lớn nhất của đại soái nổi danh nhất là gì. Ta biết rất rất nhiều.
Hắn cười, giọng nói bình tĩnh để lộ sự tàn khốc vô tận:
- Ta đều biết hết những thứ này, nhưng trừ phi ngươi quỳ gối trước mặt ta cầu ta, nếu không ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212677/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.