Tim Vân Dương đột nhiên khẽ động, một cảm giác chua xót mãnh liệt cực điểm đột nhiên dâng lên.
Thời khắc này hắn đột nhiên nhớ tới Vân Túy Nguyệt.
Một vị huynh trưởng đã chết khác chẳng phải cũng là một nữ tử si tình si tâm như vậy sao...
...
Đêm hôm đó...
Sau khi Vân Dương bận rộn hơn nửa ngày trời giờ mới được nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị ăn cơm xong rồi nhanh chóng quay về nghỉ ngơi thì lão Mai lại tới, vẻ mặt quái dị.
- Công tử, hai vị cô nương mời ngài đến uống rượu.
- Uống rượu?
Vân Dương mở to hai mắt nhìn.
Dù là với cái đầu của Vân đại thiếu gia thì cũng không thể nào hiểu được lời mời này có nghĩa là gì. Vào thời điểm này, khi hai nữ tử bất chợt nghe thấy tin dữ e là tâm trạng đã bi thương đến mức không thể nào khống chế, vậy sao còn mời mình qua uống rượu?
Chuyện này nên nói thế nào?
Nếu không đi thì sao?
Không đi được à?
Rõ ràng không được, trước khi nói rõ thân phận của mình Vân Dương đã không thể nào từ chối bất kỳ yêu cầu nào của hai nữ tử này, giờ càng không cách nào kháng cự!
Vân Dương nghi hoặc đến đó.
Ở cửa tiểu viện của hai nữ tử bất ngờ treo hai chiếc đèn lồng đỏ rực, nhìn xuyên qua ánh đèn chỉ thấy tất cả đều là ánh sáng đỏ, vừa mông lung nhưng lại tràn đầy không khí vui mừng.
Vân Dương càng thêm nghi hoặc, đầu óc mù mờ bước đến gõ cửa.
Ra mở cửa là Kế Linh Tê. Tiểu cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212664/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.