Vân Hầu đột nhiên phát hiện bản thân mình có vẻ như đã quên mất chuyện quan trọng nào đó...
Vỗ đầu một cái.
- Hỏng rồi...
Vân Hầu rốt cục nghĩ tới, bản thân hắn chuẩn bị cho Hoàng đế Bệ hạ rất nhiều tiền, thế mà lại quên đưa...
Như vậy vấn đề là...
Tiền đâu?
Vân Hầu lập tức lao ra tìm Vân Dương, chỉ có gia hỏa này mới biết tiền để đâu!
Nhưng vòng vo bảy tám vòng mới phát hiện... Rõ ràng là nhà hắn, bản thân hắn lại không tìm thấy Vân Dương ở đâu...
Này là cái lý gì chứ?
Hắn không phải nói đi ngủ hả?
- Lão Mai, Vân Dương đâu?
Vân Hầu hỏi.
Lão Mai ngượng nghịu đáp:
- Không biết đi đâu nữa...
Vân Hầu trừng mắt, chỉ cảm thấy đầy mắt khó hiểu.
Lão Mai nói hắn không biết Vân Dương đi đâu?
Cái này sao có thể?
Đại ca, ngài là Vân phủ đại tổng quản, lão gia hỏi thiếu gia đi đâu, ngươi lại nói là không biết, cái này cũng được sao?!
Mà Lão Mai nói như vậy, vậy cũng chỉ có một khả năng: lão không muốn nói với hắn.
Thế nhưng, điều này lại càng thêm khó hiểu...
Lão Mai là tâm phúc của hắn a...
Là một người rất đặc biệt, lại hoặc có thể nói là ngươi duy nhất biết quan hệ giữa hắn và Vân Dương!
Như vậy... Chỉ có một lời giải thích!
- Ngươi... Ngươi phản bội?
Vân Hầu không thể tin mà hỏi Lão Mai.
Lão Mai tức xạm mặt lại: “...”
Lão gia, ngươi có thể suy nghĩ máu chó hơn chút nữa không, ta phản bội thế nào, thầy giáo ngài ngày trước đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212653/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.