Vân Hầu vui vẻ về nhà, vừa bước đến cổng, lập tức trợn mắt hốc mồm, không cách nào xác định.
- Cái này... Đây thực sự là nhà ta a? Thực sự là Thiên Ngoại Vân phủ? Ta ta... Ta sao ta không nhận ra?
Chẳng lẽ lão tiểu tử Ngọc Phái Tranh kia sở dĩ để đứa nhỏ đến chỗ ta thì sẽ an ổn, an ổn này không phải nhờ ta, còn thuận tiện đặt vững căn cơ, đặt vững căn cơ cũng không phải là ta nốt?!
So với lão cha tiện nghi Thiên Ngoại Vân Hầu thần thanh khí sảng, tinh thần vui mừng, Vân đại thiếu lại khí không lực tẫn, đúng nghĩa thân thể bị móc sạch!
Ừm, Vân đại thiếu gia mới từ chỗ lão Thái úy Phương Kình Thiên trở về, một thân mệt mỏi đương nhiên là do mới liệu phục giúp lão Thái úy.
Bệnh tình của lão Thái úy, có thể nói là đã nghiêm trọng đến mức độ nhất định, thậm chí nói là dầu hết đèn tắt cũng không phải nói quá, trước đó lại càng dùng Thiên Tâm Linh Lung với Dương Ba Đào, càng khiến tính mệnh nguyên khí sót lại không có mấy, tựa như nến tàn trong gió, lúc nào cũng có thể ô hô ai tai.
Vân Dương vừa từ chiến trường trở về, lập tức tới nhà lão Thái úy, lại tiếp tục ở lại đó nửa ngày một đêm, Sinh Sinh Bất Tức Thần Công cuồn cuộn không ngừng quán thâu, tuần tự hao đến ba lần nguyên khí, lúc này mới xem như kéo được một hơi cho lão Thái úy, để bộ thân thể đã bước nửa người qua Quỷ Môn quan tạm thời chuyển nguy thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212652/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.