- Đúng vậy, lý giải của ngươi hoàn toàn chính xác!
Đối với tra hỏi của Hoàng đế Bệ hạ, Đại Hoang Tiên Nhân một bộ duy ngã độc tôn, lão thiên đệ nhị lão tử đệ nhất.
Hoàng đế Bệ hạ hỏi:
- Nếu ta lý giải không sai, ta còn có thể hiểu rằng, chỉ có quốc gia mà các ngươi xác định là thiên mệnh sở quy mới có thể trường tồn cùng thế gian, mà những quốc gia đối địch, toàn bộ đều đáng chết đúng không?! Coi như bản thân quốc gia đó không có tiền đồ, không có thực lực, trên chiến trường cũng đại bại tan tành, cho dù là như vậy vẫn là thiên mệnh sở quy, là đại thế phát triển, là niềm hy vọng, là thế có phải không?!
Đại Hoang Tiên Nhân ương ngạnh nói:
- Chính là như vậy, thiên ý như đao, sớm có định số, há có thể vi phạm?
Hoàng đế Bệ hạ trầm giọng nói:
- Như vậy xin hỏi thiên ý là ai? Hắn sao lại ghê gớm như vậy, vậy mà không thể vi phạm!
Đại Hoang Tiên Nhân nghe vậy đột nhiên sững sờ.
Không phải ngạc nhiên vì Ngọc Đường hoàng tra hỏi, mà hắn ngạc nhiên bởi bên dưới có vô số dân chúng đang xúc động mãnh liệt? Ánh mắt nhìn về phía hắn, tựa như đang muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy!
Ta... Ta đắc tội với các ngươi sao?
Hắn hồn nhiên không biết, ngay trong mấy câu ngắn ngủi vừa rồi, Ngọc Phái Tranh đã thành công đem cái gọi là ý chí Thiên Đạo hoàn toàn chuyển thành ý chí của bọn hắn áp đặt cho người khác.
Thậm chí càng thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212646/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.