Vân Dương hừ một tiếng, vẫn chưa ngoai:
- Nói cái gì đó? Ước định ban đầu vốn rõ như thế. Dựa vào cái gì mà thả ta qua liền không ai nợ ai! Dù sao ta cũng không thể đáp ứng, phàm là người nào mà đầu óc chưa bị ngâm nước đều sẽ không đáp ứng, thực sự không biết là các ngươi quá không khéo, hay là quá ngớ ngẩn, lời như vậy mà cũng có thể nói ra cho được. Nếu các ngươi thực sự muốn nhận Thiên Đạo trừng phạt, thì cứ đơn phương tán thành không ai nợ ai đi, nhìn xem thiên ý đánh giá thế nào. Có một câu nói, thế nào nhỉ thiện ác tổng luân hồi, thương thiên không bỏ ai? Ừm, Tứ Quý lâu các ngươi bá đạo như thế, nói không chừng Thiên Đạo cũng không dám trừng phạt các ngươi đi, nếu không các ngươi cứ thử một lần xem!
Tứ đại Tôn giả tức đến muốn niết bàn.
Chúng ta nhận mệnh người sống không được qua, người qua - Chết, chẳng những không giết ngươi, còn để ngươi qua, đã là nhân tình to lớn? Đủ để đem nhân quả lúc trước kết thúc! Tiểu tử ngươi lại vẫn không tha, thực sự không biết tốt xấu! Có điều tứ đại Tôn giả lại không thể làm gì được hắn.
Lúc trước đúng là đã có ước định, bây giờ bọn hắn có nói không ai nợ ai cũng chỉ là đơn phương suy nghĩ, bên còn lại không đồng ý thì cũng chả được gì.
- Thế nào, ta nói rất có đạo lý chứ, nói cho cùng một câu, là các ngươi nợ ta!
- Coi như các ngươi thả ta qua, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212609/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.