- Đại soái, cầu băng mỏng đi còn nhiều hơn tính toán, hơn nữa... Ngọc Đường lần nữa lại đổ dầu xuống dưới.
- Số lượng lần này thế nào?
- Vẫn chưa từng nhìn thấy có giảm bớt!
- Bắn hỏa tiến, đốt!
Hàn Sơn Hà ra lệnh một tiếng.
Vài ngày sau.
- Đại soái, Ngọc Đường lại tiếp tục đổ dầu hỏa, chúng ta có...
- Có thể nhìn ra số lượng bao nhiêu không?
- Nhìn không ra, nhưng chí ít không thấy có dấu hiệu giảm bớt so với mấy lần trước!
- Bắn hỏa tiến, đốt!
Hàn Sơn Hà chau mày.
Tên Thu Kiếm Hàn chết tiệt này, không biết lão ta tích trữ bao nhiêu dầu hỏa nữa?
Sao đốt mãi mà không hết vậy?
Trước trước sau sau cũng đốt tới bốn lần rồi a!
Mỗi lần đều là đại lượng dầu hỏa không chút khoa trương giả bộ, sao lại có thể còn nhiều như vậy được?
Nhìn khói đặc cuồn cuộn giữa không trung, Hàn Sơn Hà nhướng mày trầm tư, tựa như ẩn ẩn cảm thấy cái gì đó không được đúng lắm.
Chiến Ca bên cạnh Hàn Sơn Hà cũng nhíu mày, mặt mũi tràn đầy trầm tư.
Cầu băng thoai thoải, rõ ràng như thần lai nhất vút, thế nhưng cho tới hôm nay, vẫn luôn bị dầu hỏa của Thu Kiếm Hàn hoàn toàn ngăn lại. Mặc dù trước mắt còn chưa xuất hiện thương vong lớn, thế nhưng tổng thể cứ để giằng co như thế cũng không phải là chuyện tốt a!
Binh quý thần tốc, chậm sinh biến, giằng co nhiều ngày như thế, ai biết sẽ xảy ra biến cố thế nào cơ chứ?!
Tình huống trước mắt, tốt nhất là Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212604/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.