Quân Mạc Ngôn rất thấu hiểu tâm tình của Vân Dương hiện tại, trầm mặc chờ đợi một chút, nói:
- Nếu ngươi còn giữ trạng thái này, chỉ sợ tiếp đó ngay cả cái mạng ngươi cũng phải ở lại.
Vân Dương đứng dậy một cách máy móc, nhàn nhạt nói:
- Ta còn rất nhiều chuyện cần làm, không ai có thể giữ được ta, không ai!
Hắn lấy ra một sợi gân Huyền thú từ trong nhẫn không gian, đem hết thảy đệm chăn trên giường bào lấy thân thể Lão Độc Cô, dùng gân Huyền thú một vòng lại một vòng cuốn lại.
Động tác vô cùng tỉ mỉ, cẩn thận.
E sợ dùng lực hơi lớn, khiến lão cha bị đau.
Quân Mạc Ngôn nhìn động tác của Vân Dương, thản nhiên nói:
- Ta khuyên ngươi nên từ bỏ đi! Nếu ngươi muốn quang minh chính đại đem thi thể của hắn đi, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể rời được Tử Long thành!
Vân Dương mắt điếc tai ngơ, chỉ cẩn thận một vòng lại một vòng cẩn thận cuốn chắc thân thể Lão Độc Cô, vững vàng vác trên lưng, lạnh lùng nói:
- Ta chưa bao giờ làm chuyện vọng động. Cho tới nay đều mưu định mới hành động, coi như xúc động gia thân, ta cũng sẽ lập tức dùng lý trí ngăn chặn. Nhưng mà lần này, ta lại không muốn ngăn chặn cảm xúc xúc động này.
- Ta muốn xúc động một lần, tùy hứng một lần!
Vân Dương yên lặng nói:
- Bởi vì... Đây là Lão Độc Cô!
- Ta nhất định phải làm như vậy!
- Mặc dù hắn đã cận kề cái chết cũng không muốn ta làm vậy, nhưng ta... Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212531/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.