Không thể vào thành?
Đùa sao, người mời hắn tới là công tử Lan gia, địa vị bối cảnh cũng không phải chỉ bày cho có, vào thành mà phải cần mấy cái thứ chứng minh các thứ, như vậy chẳng phải ném mặt xuống cho người ta giẫm giẫm mấy cái hay sao?
Đám công tử vừa rời khỏi rừng rậm, lập tức thi triển thủ đoạn đem tin tức truyền về nhà.
Hai trăm hai mươi người ra ngoài, cuối cùng chỉ còn lại mười bảy người, thương vong không thể nói là không thảm trọng. Nghe nói con cháu mình trải qua hung hiểm như thế, đám trưởng bối đại gia tộc, nhất là trưởng bối trực hệ của mấy tên thiếu nam thiếu nữ kia đều sợ suýt vỡ mật, liên tục khen ngợi con cháu nhà mình giỏi chịu khổ.
Mà ngoài thành lúc này, đã sớm có người của các đại gia tộc đón sẵn.
Đội ngũ vừa tiếp cận, lập tức đã có người của các đại gia tộc xông tới, trong đó có mấy vị phụ nhân xinh đẹp điên cuồng lao ra tìm đứa nhỏ nhà mình. Mãi cho đến khi xác nhận không thiếu mất cái gì, mới dần dần thu liễm, ôm lấy khóc lớn không thôi.
Đám thiếu niên ngày thường đã sớm không thích bị phụ huynh coi như đứa trẻ, nhưng lần này trở về từ cõi chết, tâm tình lúc gặp người nhà cũng khác hẳn ngày thường, cho dù là ai bước một chân qua quỷ môn quan, tâm cảnh luôn sẽ có biến đổi, chí ít cũng loạn hơn ngày thường.
Vân Dương lạnh nhạt nhìn qua, trên mặt lộ lên chút tư vị suy ngẫm. Tựa như tị thế quá lâu, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212507/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.