Đoàn người rời khỏi phạm vi sơn động, lúc hướng ra ngoài, ai nấy không khỏi trừng lớn hai mắt.
Bên ngoài sơn động, vây kín bởi vô số Huyền thú, uy thế mạnh mẽ, kinh tâm động phách.
Có điều, đám người cũng không phải sợ vì đám Huyền thú quá đông, mà là đám Huyền thú chỉnh tề đứng gọn sang hai bên, nhượng lại một con đường ở giữa, rõ ràng là muốn tiễn đưa.
Đập vào mắt, số lượng Huyền thú ở đây đếm sơ cũng phải có mấy chục vạn, trong đó còn có Hắc Hùng mấy sáu bảy trượng, Bạch Hổ dài tám trượng, Cự Mãng dài mười mấy trượng, còn có...
Nói tóm lại một câu, Huyền thú tụ tập ở nơi đây, cần loại nào là có loại đó, nếu không có, căn bản là do Huyền thú kia quá thấp kém, hoàn toàn không có tư cách đặt chân tới đây, Huyền thú tứ giai trở xuống, căn bản không thể nhìn thấy!
Tất cả đều là Huyền thú trung giai trở lên, cứ vậy lẳng lặng đứng đợi, không có bất cứ con nào dám cất tiếng ồn ào.
Mắt thấy kỳ cảnh như vậy, trái tim đám người như muốn nhảy ra ngoài, cẩn thận từng li từng tí bước theo thế ngoại cao nhân đi qua. Nơi nào đi qua, tất cả mãnh thú chỗ đó đều chỉnh tề cúi đầu, dường như hành lễ, lại như cung tiễn.
Tựa như đang tiễn Vương giả chí cao rời đi!
Một cảnh này, khiến đám người Lan công tử rung động đến không nói thành lời!
Nhìn bóng người màu xanh đạm mạc tiến lên, chỉ cảm thấy thân ảnh này như sáng ngang thiên địa.
- A... Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212506/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.