Thế nhưng vào lúc này, nhất là khi đại binh Đông Huyền áp cảnh, Ngọc Đường đã không thể chịu nổi thêm bất kỳ náo động từ bên trong nào nữa!
Một khi làm không tốt, Ngọc Đường sẽ chịu cảnh loạn trong giặc ngoài, sụp đổ!
Lão Nguyên soái nháy mắt có thể liên tưởng tới vô số chuyện liên quan, trợn mắt hốc mồm nửa ngày tại chỗ.
Đối diện, Vân Dương yên lặng, không nói một lời, trầm tĩnh chờ Lão Nguyên soái đáp lời.
Phản ứng của Thu Kiếm Hàn, có thể nói đều trong dự liệu của Vân Dương. Vị lão tướng quân cả đời dâng hiến cho Ngọc Đường này đang suy nghĩ những gì, Vân Dương sao có thể không nghĩ tới. Trên thực thế, từ lâu Vân Dương đã nghĩ đến, nó cũng chính là nguyên nhân mà Vân Dương còn khó làm ra lựa chọn.
Nhưng chuyện này, nhất định phải cho lão biết, hơn nữa còn phải biết sớm hơn Hoàng đế Bệ hạ.
- Phong Tôn đại nhân, xin hỏi ý ngươi thế nào?
Sau hồi lâu trầm mặc, Thu Kiếm Hàn rốt cục lấy lại tinh thần, nhưng vẫn có chút cà lăm hỏi.
- Việc này không phải ý ta thế nào!
Vân Dương tỉnh táo nói:
- Lão đại đặt tên cho đứa nhỏ, chính là Ngọc Càn Khôn!
Thân thể Lão Nguyên soái đột nhiên chấn động, lão há có thể không rõ hàm nghĩa trong cái tên này?
Thu Kiếm Hàn im lặng nửa ngày, bỗng thở dài thầm kín:
- Ta muốn xem phong di thư kia.
Đây là điều đương nhiên, mặc dù cử chỉ này có vẻ như không tin lời Phong Tôn, có thể khiến Phong Tôn không vui, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212484/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.