Đông Thiên Lãnh gãi gãi đầu, càng nghĩ càng thấy không thích hợp, hình như có chuyện gì không bình thường đã xảy ra.
Chí ít đã lâu như vậy, Vân Dương chưa bào giờ đuổi hắn đi như vậy.
Nhưng bây giờ lại hạ lệnh đuổi khách.
Nhất định có điều kỳ quặc!
- Ngươi đi nói với bọn hắn một tiếng, mấy chuyện này ngươi nói lại cho bọn hắn thì hợp hơn!
Thanh âm của Vân Dương dù rất ôn hoàn, nhưng lại chắc chắn không thể phản bác, càng không thể kháng cự.
- Được rồi!
Đông Thiên Lãnh khó hiểu bước ra ngoài.
Lôi Động Thiên thấy Đông Thiên Lãnh lung lay biến mất ngoài cửa, nặng nề nói:
- Vân huynh đệ, chẳng lẽ ngươi...
Vân Dương mỉm cười:
- Không có gì, chuyện gì nên đến sẽ đến. Sớm muộn cũng phải đi, đi trễ không bằng đi sớm, đi sớm tốt hơn.
Lôi Động Thiên đột nhiên trầm mặc, một lúc mới nói:
- Vân huynh đệ, lần này là vi huynh làm liên lụy ngươi.
Lôi Động Thiên không phải kẻ ngốc, càng không phải thiếu gia chỉ biết ăn chơi. Mặc dù tính cách có chút thiếu hụt, nhưng cũng không phải là ngươi không biết tốt xấu.
Hắn há có thể không biết, sở dĩ Vân Dương đuổi đám người Đông Thiên Lãnh gấp như vậy, đương nhiên vì sợ Vân phủ sắp gặp nguy hiểm?
Mà Vân phủ nguy hiểm, chín thành chính là do hắn mang tới.
Nếu bỏ qua hắn, dù Vân phủ có đối đầu với Tứ Quý lâu, cũng tuyệt không phải mục tiêu đối tượng để Tứ Quý lâu nhằm vào, càng không thể nào sắp lên đầu bảng!
Vân Dương nhẹ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212455/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.