Mấy thứ mà Lôi Động Thiên dùng đương nhiên đều là đồ tốt, nhưng trọng tâm chú ý hiện tại của Vân Dương không phải ở mặt này.
Hiện tại tất cả tinh thần của hắn đang dùng để lo lắng một chuyện khác.
Khác với Lôi Động Thiên cùng lão Mục không coi Tứ Quý lâu vào đâu, Vân Dương hiểu rất rõ sự kinh khủng của Tứ Quý lâu.
Chẳng may Tứ Quý lâu xuất toàn lực đuổi giết, coi như Lôi Động Thiên cùng lão Mục có thực lực siêu tuyệt, tình huống cũng tuyệt không khả quan!
Vân Dương đoán chừng, khả năng hai con hàng này chiến bại lên tới chín thành chín.
Lấy thực lực của hai người Tuyết Tôn Giả cùng Đao Tôn Giả để tính lực lượng của Tứ Quý lâu thì không khỏi có chút vơ đũa cả nắm, khó khách quan chính xác!
Thậm chí Vân Dương hoài nghi, nếu thực sự đối đầu, đoán chừng chủ tớ hai người Lôi Động Thiên không trụ nổi một nốt nhạc đã bị đánh thành bột mịn, thân tử đạo tiêu!
Đối với thái độ bất cần của hai người, Vân Dương chỉ có thể thở dài.
Hai tên ngốc này còn tự cho rằng mình rất trâu bò. Nghe lời ta về gọi viện binh thì tốt biết bao a?
Lại cứ nhất định phải tự mình đối đầu!
Thế nhưng đối đầu như vậy... Liên lụy ta a!
Hai người hiện tại còn đang ở phòng chữa thương, còn đang suy tính nên hành hạ Tứ Quý lâu nếu gặp lại như thế nào.
Vân Dương đau khổ phát hiện, bản thân hắn tính sai a!
Không nghĩ tới, tên Lôi Động Thiên này lại ngốc như vậy!
Tuy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212454/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.