- Ai.
Một bóng người nhẹ nhàng tiến lên:
- Tên kia đi rồi?
Người tới chính là Kế Linh Tê, trong tay nàng còn cầm một quả táo lớn cắn dở.
Vân Dương nhíu mày:
- Linh Tê, nha đầu nhà ngươi, ta đã nói ngươi bao lần rồi... Con gái con nữa, sau này vào phòng của người khác nhất định phải gõ cửa trước, coi như chỗ ta cũng không ngoại lệ, nhất định phải tạo thành thói quen tốt, nếu không sau này sao có thể sửa...
Kế Linh Tê lập tức nhăn nhăn khuôn mặt nhỏ:
- Vân Dương ngươi có ý gì? Có thể đừng dùng cái giọng đó để nói chuyện với ta không? Thứ nhất, ta cũng phải con gái ngươi, thứ hai cũng không phải muội muội ngươi, người có thể đừng có lấy cái mặt gia trưởng thể hiện trước mặt ta được hay không? Có được hay không? Coi như ta cầu ngài van ngài được không?!
Vân Dương thở dài bất đắc dĩ:
- Được a...
Hắn nghiêm túc ngẩng đầu:
- Kế cô nương, ngươi tốt! Mời ngươi về sau trước khi bước vào phòng ta hay là phong của ngươi khác, phải...
Không đợi Vân Dương nói hết lời, Kế Linh Tê liền quay đầu bước đi, tiểu cô nương tức đến toàn thân run rẩy, cầm quả táo trong tay, cắn một cái răng rắc, ngay cả hạt táo cũng bị cắn xuống, hung hăng dùng sức nhai!
Tên đầu gỗ này!
Đáng đời ngươi cô độc cả đời!
Kế Linh Tê vừa đi không lâu, cửa phòng Vân Dương đã truyền đến tiếng gõ.
- Mời vào.
Vân Dương hô.
- Vân công tử đang làm việc hả?
Nguyệt Như Lan đi đến.
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212439/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.