Lão Mục có chút ngơ ngác, nửa ngày sau mới nói:
- Thiếu chủ, thứ cho lão nô làm ngài mất hứng, tên Vân Dương kia tuy có bộ dáng cực kỳ xuất chúng, thiên phú cũng là Tiên Thiên Ngọc Cốt chi thể, rất hiếm có, nhưng lại không thích hợp dùng để thải bổ, nhất là công tử cũng không có đam mê kỳ dị, không nên bị kẻ này làm động phàm tâm, nhưng cho dù thực sự như vậy, kẻ này càng không thể giữ lại, chút nữa lão nô liền đi tiêu diệt hắn, ít nhất cũng phải hủy cái gương mặt tiểu bạch kiểm đó! Công tử, ngài không thể xúc động a!
Lúc này đến phiên Lôi Động Thiên ngơ ngác.
Cứng họng nhìn lão Mục, kém chút phun ra một ngụm máu tươi. Sửng sốt hồi lâu, qua thời gian một chén trà mới mở miệng lại, giọng nói tràn đầy vẻ dở khóc dở cười, phiền muộn nói”
- Lão Mục, ngươi nghĩ đi đâu vậy? Ta chỉ nói muốn biến Vân Dương thành lô đỉnh, cũng không nói sẽ sử dụng cái hoạt động bất nhập lưu kia, Thiên Chuy Thất Tình Diệt Thế Quyết của ta, cho tới nay cũng chỉ mới vượt hai ải, nhân tuyển cho ải thứ ba chính là Kế Linh Tê cùng Nguyệt Như Lan, hiện tại đã xác định. Nhưng mà ải thứ tư, bây giờ còn đang đào móc tìm kiếm... Vân Dương là lựa chọn không tồi...
Lôi Động Thiên thì thào nói:
- Liệu có thể hay không?
Lão Mục nghe nói Lôi Động Thiên đã có quyết định, sao có thể không biết bản thân đã nghĩ sai, ngượng ngùng cười cười:
- Ta nghĩ...
Lôi Động Thiên liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212438/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.