Có điều, bọn họ cũng rõ ràng. Bất kể là có bao nhiêu công lao, đó cũng là chuyện sau khi về nhà.
Điều trước mắt, đó là phải cẩn thận, bảo vệ công tử, bảo vệ Huyền thú, càng phải bảo vệ vị Vân công tử trước mắt!
Có điều, trong quá trình huấn luyện, đám người cũng cảm thấy một số điều có vẻ như không thích hợp.
Huyền thú trong Vân phủ này, tựa như còn có phân giai cấp vậy?
Không, phải nói là cấp độ Huyền thú phân biệt rõ ràng, nhìn cái là biết.
Ví như, con Quỷ Diện Ưng mới tới kia, rõ ràng là bị xa lánh. Mấy con Thiểm Điện miêu kia đều không đoái hoài tới nó, gặp nhau trên đường cũng cố tránh thật xa, tựa như sợ đến gần sẽ phải ngửi mùi thối vậy.
Điều này, cũng đúng, mọi người có thể lý giải.
Dù sao, cái thứ Quỷ Diện Ưng này, thần tăng quỷ đều ghét, cơ hồ không được bất kỳ sinh vật nào chào đón, điểm này mọi người đều đã sớm rõ.
Cho nên Quỷ Diện Ưng lúc nào cũng tìm chủ nhân Vân Dương để tìm kiếm che chở, quan hệ thân cận với Vân Dương, lúc nào cũng đi theo, điều này hoàn toàn có thể hiểu được.
Dù sao, Vân Dương là người duy nhất vui vẻ ở cạnh nó!
Nhưng, mấy con Thiểm Điện miêu kia đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Tại sao lúc nào rảnh rỗi là đến kiếm chuyện bắt nạt Tam Nhãn Trư cùng Vạn Cân Hùng nhà chúng ta? Thậm chí ngay cả Hắc Sí Hổ cũng muốn bắt nạt...
Chuyện quái gì vậy?
Bọn nó đều là Bát phẩm Huyền thú a!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212428/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.