Xuân Vãn Phong cũng nói:
- Lão đại, mọi người đều biết ngài đại nhân đại lượng, những cũng không cần vì quan tâm mặt mũi của tên Đông Thiên Lãnh kia mà làm ủy khuất bản thân mình, chúng ta đều biết Quỷ Diện Ưng là cái thứ gì a...
Hạ Băng Xuyên cũng nói giúp:
- Đúng vậy đúng vậy, đúng là như vậy...
Vân Dương gật gật đầu, cười vô cùng ôn nhủ:
- Ừm, chuyện này các ngươi có chút hiểu lầm, ta thực sự muốn nuôi dưỡng nó, xem có thể dạy dỗ gia hỏa kia ăn những vật khác mà lớn lên hay không... Ta hy vọng có thể khiến nó từ bỏ tập tính vốn có, tiến tới thuần phục nó... Dù sao Quỷ Diện Ưng cũng là Huyền thú phi hành, sức chiến đấu cũng ổn, tố chất tổng hợp không tệ, chỉ cần loại bỏ thi độc, những điểm khác đều rất tốt...
Hắn chỉ vào miệng túi của mình:
- Nhìn xem, vừa rồi ta cho tiểu tử này ăn một quả táo, bây giờ vừa ăn no liền ngủ ngay, hoàn toàn không tỏa ra mùi hôi thối, đủ để chứng minh suy đoán của ta có khả năng trở thành sự thực...
Tứ đại công tử nhìn túi áo Vân Dương phồng lên, tạo thành một cái bóng Quỷ Diện Ưng, nhất thời cùng nhau há miệng, không tài nào ngậm lại được.
Như vậy cũng được sao?
Hiệu quả quá nhanh quá rõ a?!
- Ta còn đặt cho nó một cái tên rất hay, là Kỷ Kỷ.
Vân Dương cười ha ha.
Bốn người như bị sét đánh.
Cái tên này, quả là... Rất hay!
- Lão đại anh minh thần võ, vừa đẹp trai lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212426/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.