Huyết mạch Phượng Hoàng!
Đã thu được kết quả, chỉ trong chớp mắt, Vân Dương càng nhìn càng thấy tiểu gia hỏa xấu xí này mi thanh mục tú, xương cốt thanh kỳ.
Vân Dương không khỏi thở dài: người a, thay đổi thật dễ, lúc nhìn không vừa mắt, thấy thế nào cũng không vừa mắt, một khi biết chỗ tốt, dù trước đó không vừa mắt cỡ nào, cũng trở nên thuận mắt vô cùng! Không nghĩ tới Vân đại thiếu ta anh minh thần võ, cũng sẽ có phản ứng như vậy...
- Kém chút nhìn nhầm, rõ ràng là đồ tốt a.
...
- Đông Thiên Lãnh!
Vân Dương vừa ra ngoài liền kêu lên một tiếng.
Đông Thiên Lãnh hấp tấp chạy tới.
- Lão đại? Có gì sai bảo? Tiểu đệ nhất định muôn chết không chối từ!
- Là thế này.
Mặc dù trong lòng Vân Dương có chút không nỡ bỏ, nhưng dù sao tiểu gia hỏa kia cũng là của Đông Thiên Lãnh:
- Ta nói cho ngươi biết một chuyện... Con chim của ngươi... Rất không tầm thường. Ta đề nghị, tốt nhất người tự nuôi lớn nó.
Đông Thiên Lãnh nhìn Quỷ Diện Ưng, khóe miệng bắt đầu co giật. Lắc đầu như trống bỏi:
- Không không không... Không được!
Ta có bệnh sao mà muốn cái thứ này?!
Quỷ Diện Ưng a!
Vân Dương cau mày nói:
- Con chim này không phải là Quỷ Diện Ưng!
Có quỷ mới tin! Làm gì có điểm nào không giống Quỷ Diện Ưng a?!
- Lão đại!
Đông Thiên Lãnh cảm thấy rùng mình, ngươi cũng không nên bẫy ta như vậy a? Nếu ta thực sự mang về nhà, còn không phải sẽ bị đánh chết sao?!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212424/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.