Lão đại, không nên a!
Đông Thiên Lãnh cầu khẩn:
- Ta cũng không có cách nào khác! Đây là gia tộc đưa cho ta... Ta cũng không có biện pháp gì a. Lão đại... Cho ta một cơ hội, thử chút được chứ?
- Lăn ra ngoài! Mang theo chim của ngươi, xéo nhanh lên!
Vân Dương không nói hai lời, không chút lưu tình trực tiếp Hạ lệnh trục khách.
Ngươi đưa cái thứ này đến nhà của ta, đến cùng là có ý gì?
Muốn cho con chim này ăn, có phải ngươi còn muốn chuyển vài cỗ tử thi hôi thối đến nhà ta hay không?
Cao thủ Đông gia cũng chỉ đành câm nín.
Cái gì gọi là gia tộc đưa tới?
Từ xưa đến nay, làm gì có gia tộc nào thất đức đến mức này? Làm gì có nhà nào lại làm ra cái chuyện rảnh rỗi như vậy?
Ra ngoài nhặt Quỷ Diện Ưng về bồi dưỡng?
Chuyện này rõ ràng là tên gia hỏa Đông Thiên Lãnh mấy ngày nay rảnh rỗi đi thị trường huyền thú thăm quan, kết quả là bị người ta lừa mua một quả trứng, sau khi ấp ra mới phát hiện là Quỷ Diện Ưng.
Con hàng này lại nhất quyết muốn đưa đến cho Vân Dương quan sát, thử vận may...
Cái này rõ ràng không liên quan tới gia tộc a...
Ngươi cũng đừng có mà dày xéo danh tiếng gia tộc của mình chứ...
Đông Thiên Lãnh lộ vẻ cầu xin, tiện tay ném con Quỷ Diện Ưng nhỏ xuống đất, phủi phủi tay:
- Sớm biết gia hỏa này là ngôi sao tai họa! Phi, ta phải đi rửa tay!
Con Quỷ Diện Ưng nhỏ đột nhiên bị quăng trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212423/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.