- Sáng sớm sương nặng, lúc này mà uống trà sẽ không tốt cho cơ thể, hay là ngươi vào nhà nghỉ ngươi một chút đi.
Nguy Hành Lộ cũng không tiếp tục nhiều lời, lên tiếng đốc thúc.
- Không có việc gì, thực sự không có việc gì.
Vân Dương cười cười:
- Các ngươi cũng đã bận rộn một đêm, hay là về phòng nghỉ ngơi một chút đi, đêm nay ta đã ngủ đủ, lại uống thật nhiều nước trà, hiện tại tinh thần vô cùng sung mãn, còn muốn luyện quyền một chút, thế nào cũng không thể phụ lòng ông trời cho thời tiết đẹp này a.
Vừa nói vừa đứng lên, dường như muốn làm đi lên phía trước.
Thế nhưng vừa đứng dậy, hai cái đùi đột nhiên run lên, suýt nữa lại ngã ngồi xuống. Thoáng cái như ngồi cả đêm đến tê chân.
Nhưng hắn lập tức nghiêm nghị đứng thẳng, chỉ là xương cốt không tự chủ được mà phát ra tiếng răng rắc.
Nguy Hành Lộ ôn hòa:
- Lần này chúng ta trở về, sẽ không tiếp tục đi ra, tất cả mọi người cứ nghỉ ngơi một hồi, buổi chiều chúng ta gặp lại nói chuyện sau ha?
- Được, tốt.
Vân Dương xoa xoa tay, một bộ đức hạnh thiếu niên ngây thơ tốt bụng.
Nguy Hành Lộ lôi kéo Cổ Cổ đi thẳng.
Từ lúc Nguy Hành Lộ mở miệng an ủi, Cổ Cổ cũng không nói lại một câu.
Hai người chậm rãi tiến lên, sau lưng vang lên một tiếng trầm thấp, đó là tiếng thở dài như trút được gánh nặng.
- Cổ Cổ, ngươi đã nhìn ra a?
Nguy Hành Lộ thấp giọng nói.
- Cái gì?
Thanh âm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212390/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.