Thần sắc Ngô Liệt xoắn xuýt, lẩm bẩm nói:
- Không có chứng cứ, định tội bằng cách nào, tại sao có thể giết người? Sao có thể giết người? Như vậy... Chẳng phải là...
Trong lúc hắn đang thì thào tự nói, lại ngạc nhiên phát hiện, vị Phong Tôn đại nhân trước mắt đã biến mất.
Không biết lúc nào, vậy mà vô thanh vô tức biến mất...
Ngô Liệt run lên một hồi, lẩm bẩm:
- Luật pháp... Há có thể vượt qua? Không có chứng cứ... Không được quy củ nha...
...
Ngay khi Ngô Liệt còn đang xoắn xuýt. Vân Dương đã sớm hòa thành một cỗ thanh phong, thoáng chốc đã bay qua mười dặm, tới thẳng nhà Hình bộ Thị lang Thẩm Ngọc Thạch.
Đây là một căn nhà cực kỳ bình thường. So với nhà của các vị quan viên khác thực đúng là khiêm tốn mộc mạc.
Vân Dương hóa gió vô hình, trực tiếp bay thẳng vào tòa nhà, chỉ có chuông gió trước cửa đinh linh linh một trận rất nhỏ, báo hiệu có gió nhẹ thổi qua.
Trong phủ, mấy tên hộ vệ đang túm năm tụm ba nói chuyện phiếm, hoàn toàn không thèm để ý đến động tĩnh ngoài cửa. Vân Dương tra xét một vòng, thế mà chỉ có thư phòng là sáng đèn, có người trong đó.
Còn hậu viện, tất cả sương phòng chính phòng đều tối om, không có bất kỳ người nào ở lại.
Cho thấy vị Thẩm Ngọc Thạch đại nhân này không có gia quyến ở cùng.
Thậm chí ngay cả thị nữ, tiểu thiếp cũng không có.
Mà vị Thẩm đại nhân này, vẫn đang an tĩnh đọc sách trong thư phòng.
Nhìn qua, thực sự đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212340/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.