- Thiên hạ đệ lục kiếm khách, thực vênh váo...
Nhìn Bạch Y Tuyết rời đi, một tên hộ vệ quệt miệng, nhỏ giọng nói.
- Không biết đệ nhất còn như thế nào?
Một người khác trợn trắng mắt.
- Nhìn tư thái của vị này, ta còn tưởng hắn là thiên hạ đệ nhất cơ.
Gã hộ vệ lắc lắc cổ.
- Đừng nói nữa, người ta có thể xếp tới thứ sáu, chính là bản lãnh của người ta, chúng ta còn chưa cả được đứng vào hàng đâu a?
Lại một người thở dài:
- May mắn, trước mắt chúng ta với hắn là cùng một bọn. Cho nên cũng nên tha thứ cho hắn mới phải a.
- Đại ca nói đúng.
...
Thực sự là cùng một bọn sao?
Bạch Y Tuyết dạo bước rời khỏi khách sạn, một đường tiến tới, trong mắt hắn, nơi nào cũng là băng thiên tuyết địa, lạnh lẽo vô ngần.
Oán khí trong lòng càng thêm sâu nặng.
- Từ hôm nay, bản tọa quyết không cờ bạc!
Bạch Y Tuyết mặc niệm trong lòng.
Mấy ngày nay, hắn đi theo Hàn Sơn Hà xuất đầu lộ diện, rất nhiều người trong Thiên Đường thành đã sớm biết tin tức kinh người này, người này chính là hộ vệ của Hàn Sơn Hà, nhìn một thân áo trắng, tựa như băng sương đang trước mắt, mọi người vừa nhìn đã sớm lách ra.
Nhưng không nhịn được mà cùng tò mò, muốn biết gia hỏa này định đến nơi nào?
Nhưng Bạch Y Tuyết cũng không có trực tiếp đến hoàng cung, mà lúc tới trước một tòa phủ đệ, bỗng dừng bước.
Tòa phủ đệ trước mặt Bạch Y Tuyết có diện tích không nhỏ, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212316/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.